HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU - Trang 15

- Tất nhiên là được, nhiều khi còn ngon nữa đấy.

- Haiz, nghe cô nói vậy chắc rất…dở. – Hắn cười đểu nhìn nó.

- Anh…- Nó tức nghẹn họng.

Khi thấy hắn bỏ vào miệng miếng đầu tiên, nó hỏi:

- Ngon không?

- Cũng được. – Hắn thờ ơ.

- Cũng được là sao, ngon hay dở. – Nó bậm môi.

- Cũng ăn được chứ chưa tới nỗi ăn không được.

Hắn ăn xong thì xách cặp đi làm, nó ở nhà chẳng có việc gì làm bèn đi

lòng vòng nhà, xung quanh vườn ngắm những cành hoa hồng:

- Wow, đẹp quá. Hôm nay trông nó còn đẹp hơn cả ngày hôm qua.

- Dĩ nhiên là đẹp rồi. – Một giọng nói vang lên bên tai.

- Ơ, sao anh về sớm vậy?

- Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?

- Ơ, em xin lỗi do em mãi mê ngắm mấy cành hoa mà quên bén mất là

đã chiều rồi.

- Ừ, cô mới đến Vĩnh Long có muốn tôi dẫn đi đâu chơi không?

- Có chứ, có chứ. Em muốn đi chơi lắm.

- Đúng là đồ vừa mê ngủ vừa mê chơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.