HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 676

- Ngày ấy tại hạ ra ngoài Mạc Bắc xa xăm cũng vì chuyện bất đắc dĩ. Tại

hạ ở Lạc Anh Tháp đã năm năm, thời gian đằng đẵng tưởng không bao giờ
hết.

Thiếu nữ áo trắng đáp:
- Chỉ cầu đại ca ra được khỏi Lạc Anh Tháp là tiểu muội không còn

mong gì hơn nữa.

Tiền Kế Nguyên nói:
- Khi mới vào tòa tháp, cõi lòng tiểu huynh thật đau khổ, nhưng vì mối

an nguy của gia tổ mà phải hi sinh ẩn nhẫn. Sau cũng quen dần rồi yên tâm
lại, đến năm thứ tư tiểu huynh phát giác ra một việc bí mật trong tòa tháp
này.

Tô Bạch Phong đứng bên động tâm chen hỏi:
- Chuyện chi bí mật?
Tiền Kế Nguyên lườm Tô Bạch Phong, lẳng lặng không trả lời. Lát sau

nhìn về phía thiếu nữ áo trắng nói:

- Thẩm cô nương! Cô nương còn chưa trả lời tiểu huynh.
Thiếu nữ áo trắng đáp:
- Trước khi trời tối, tiểu muội đến chờ đại ca ở chỗ bụi lau mình đã chia

tay ngày trước. Hồi lâu không thấy gì, tiểu muội đã thất vọng, đột nhiên
văng vẳng nghe tiếng quát tháo, liền theo tới đây.

Tiền Kế Nguyên nhìn Tô Bạch Phong ngắt lời:
- Tiểu huynh muốn đi thẳng tới đó, nhưng giữa đường lại gặp người này.
Thiếu nữ áo trằng ngoảnh lại ngó Tô Bạch Phong hỏi:
- Câu chuyện ra làm sao?
Tiền Kế Nguyên liền đem mọi việc tường thuật lại. Bây giờ thiếu nữ mới

để ý Du Hữu Lượng nằm ở dưới đất. Cô lộ vẻ nghi hoặc khẽ hỏi:

- Hắn đấy ư?
Tiền Kế Nguyên nói:
- Cô nương! Chúng ta đi thôi.
Thiếu nữ áo trắng ngập ngừng:
- Đại ca! Mong đại ca ưng thuận một lời yêu cầu của tiểu muội.
Tiền Kế Nguyên sửng sốt hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.