HỒNG LÂU MỘNG - Trang 830

cũng về ngay.
Dính Yên không hiểu đầu đuôi làm sao, đành phải vâng lời, sắp hai con ngựa từ sớm, chờ
ở cửa sau vườn, Khi trời sáng, Bảo Ngọc mặc thuần đồ trắng từ cửa bên đi ra, không nói
một lời, lên ngựa, cúi lưng phóng thẳng theo đường phố. Dính Yên đành cũng lên ngựa
quất roi đi theo sau, rồi hỏi:
Cậu đi đâu đấy?
Đường này đi đâu?
Đây là đường ra cửa bắc, đi đường này vắng lắm, chẳng có gì vui đâu.
Chính ta muốn đến chỗ thanh vắng.
Nói xong, Bảo Ngọc cùng ra roi. Ngựa đã ngoặt qua hai quãng đường vòng, ra khỏi cửa
thành.
Dính Yên càng ngơ ngác, đành cứ theo riết, đi một mạch đến bảy, tám dặm đường. Chỗ
này người ở thưa thớt. Bảo Ngọc mới dừng ngựa, quay lại hỏi Dính Yên:
Ở đây có bán hương không?
Có, nhưng không biết cậu cần dùng thứ gì? Bảo Ngọc nghĩ một lúc rồi nói:
Thứ hương khác không tốt, phải có thứ đàn hương, vân hương, giáng hương mới được.
Ba thứ hương này khó tìm lắm.
Bảo Ngọc có ý băn khoăn. Dính Yên thấy thế, liền hỏi:
Cậu cần hương để làm gì? Cháu thấy cậu thường đeo hương tán sẵn ở trong túi, sao
không lấy ra mà dùng?
Bảo Ngọc nhớ ra, đưa tay sờ vào cái túi đeo trong áo, thấy hai thỏi nằng nặng, mừng quá,
nhưng lại sợ không được thành kính. Suy nghĩ: “Hương đeo trong mình còn tốt hơn là
hương mua ở ngoài”. Rồi lại hỏi đến lư hương. Dính Yên nói:
Thôi đi, ở nơi đồng không mông quạnh này làm gì có lư? Muốn dùng lư sao cậu không
bảo trước để cháu mang sẵn ở nhà đi có được không?
Đồ gà mờ! Nếu mang được ở nhà đi thì chả phải chạy mửa mật như thế này. Dính Yên
nghĩ một lúc cười nói:
Cháu nghĩ ra rồi, không biết bụng cậu thế nào. Cháu tưởng không những cậu cần cái ấy,
mà còn cần cái khác nữa. Ở đây chắc không sẵn. Bây giờ chúng ta chịu khó đi đến am
Thủy Tiên, chừng hai dặm thôi.
Am Thủy Tiên ở đây à? Tốt lắm! Chúng ta đi đi. Bảo Ngọc ra roi chạy trước, ngoảnh lại
bảo Dính Yên:
Sư cô ở am Thủy Tiên thường lui tới nhà ta, giờ đến đấy mượn cái lư hương chắc người
cũng bằng lòng.
Không cứ là nhà ta thường đến lễ ở đó mà ngay những chùa chúng ta không quen biết, họ
cũng chẳng dám từ chối. Chỉ có một điều: cậu xưa nay vẫn ghét am Thủy Tiên, thế mà tại
sao bây giờ thấy nói đến đấy, cậu lại vui mừng thế?
Ngày thường ta rất ghét người đời không hiểu gì cả, bạ thần nào cũng cúng, miếu nào
cũng xây. Đó đều là các cụ hoặc các bà ngày trước có tiền mà ngu xuẩn, hễ thấy nói có
thần là xây miếu thờ ngay. Trong dã sử hay tiểu thuyết nói gì thì họ cho là có thực, chứ

chẳng biết thần ấy là người nào. Ví như trong am Thủy Tiên thờ Lạc Thần

12

, nên gọi là

am Thủy Tiên, chứ làm gì có vị Lạc Thần. Đó là lời của Tào Tử Kiến bịa đặt ra, ai ngờ
bọn ngu xuẩn lại đắp tượng để thờ. Giờ nhân tiện hợp với ý muốn của ta, nên đến đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.