HỒNG LÂU MỘNG - Trang 2112

Hồi 106. Gây tai ương, Vương Hy Phượng xiết bao hổ thẹn; Tránh họa hoạn, Giả Thái

Quân cầu khấn phật trời.

Hồi 107. Cho của thừa, Giả mẫu hiểu nghĩa lớn; Phục chức cũ, Giả Chính đội ơn trời.
Hồi 108. Tiệc bày vui gượng, viện Hoành Vu mừng ngày sinh; Chết vẫn say đời, quán

Tiêu Tương nghe quỉ khóc.

Hồi 109. Hồn thơm chờ đợi, con Năm may được yêu nhầm; Oan án trả xong, Nghênh

Xuân trở về cõi lạc.

Hồi 110. Sử Thái Quân tuổi già về nơi địa phủ; Vương Hy Phượng sức kiệt làm mất lòng

người.

Hồi 111. Gái Uyên Ương theo chủ lên chầu trời; Hầu chó lớn đem người về cướp của.
Hồi 112. Sống đầy oan nghiệt, Diệu Ngọc bị giặc cướp đi; Chết vì hiềm thù, dì Triệu sa

xuống âm phủ.

Hồi 113. Ăn năn lỗi trước, Phượng Thư nhờ cậy già Lưu; Quên hẳn hiềm xưa, Tử Quyên

cảm thương Bảo Ngọc.

Hồi 114. Vương Hy Phượng trải qua cơn ảo nhớ lại Kim Lăng; Chân Ứng Gia được đội

ơn vua về chầu ngọc khuyết.

Hồi 115. Tri lời thiên lệnh, Tích Xuân thề vẫn giữ chí xưa; Tên người dù giống nhau, Bảo

Ngọc không coi là tri kỷ.

Hồi 116. Được ngọc thiêng, nhận thấy duyên tiên nơi Ảo Cảnh; Trọn đạo hiếu, đưa linh

cữu mẹ về cố hương.

Hồi 117. Ngăn việc tu hành, hai gái đẹp cố giữ viên ngọc; Thích họp bạn xấu, một con hư

coi giữ việc nhà.

Hồi 118. Nhớ hiềm xưa, ông cậu lừa gái nhỏ; Sợ nói nhảm, vợ hầu can chàng ngây.
Hồi 119. Đỗ hương khôi, Bảo Ngọc rũ sạch duyên trần; Đội ơn vua, họ Giả dồi dào

hưởng phúc.

Hồi 120. Chân Sĩ Ẩn kể rõ cảnh Thái Hư; Giả Vũ Thôn kết thúc Hồng Lâu Mộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.