HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 65

“Vâng, tất nhiên rồi, thưa bác sĩ. Tôi cũng lo vì đã xảy ra cơn tai biến
thứ hai.”

Còn một giường trên tầng bốn, và tôi lên đó cùng Jannie. Điều lệ của
bệnh viện bắt buộc nó phải được đưa lên bằng cáng, nhưng tôi phải
đẩy. Jannie phờ phạc và im lặng một cách bất thường trong cái thang
máy đang đi lên; nó không hỏi tôi câu nào cho đến khi chỉ còn cha con
tôi phía sau tấm rèm trong phòng bệnh viện.

“Ổn rồi,” nó nói. “Cho con biết sự thật đi ba. Ba phải nói hết với con.
Nói thật
ba

Tôi hít một hơi thật sâu. “Thôi được, chắc con bị cái gọi là cơn co giật.
Hai lần cả thảy. Đôi khi chúng vẫn xảy ra, con yêu ạ. Hoàn toàn bất
ngờ, như đêm nay vậy. Cú đấm của Damon có lẽ đã gây ra điều đó.”

Jannie cau mày. “Anh ấy chỉ chạm vào con thôi.” Nó nhìn chằm chằm
vào mắt tôi, cố đọc ý nghĩ của tôi. “Thôi được,” nó nói. “Việc đó cũng
không quá tệ, phải không ba? Ít ra con vẫn còn ở đây trên hành tinh
trái đất cho đến lúc này.”

“Đừng nói thế,” tôi nói. “Không phải chuyện đùa đâu.”

“Vâng. Con sẽ không làm ba sợ nữa,” nó thì thầm.

Jannie vươn tay ra cầm lấy tay tôi và chúng tôi nắm tay nhau thật chặt.
Trong vòng ít phút nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong khi vẫn
còn giữ chặt lấy tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.