HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 1002

“Tìm tôi ư? Sao anh biết tôi ở trong này?”

“À, chắc chúng ta tâm ý tương thông!” Ước Hàn cười hì hì khoe khoang

câu thành ngữ mình mới học được.

“Ha ha…” Yên Lam cười gượng hai tiếng, “Ước Hàn tiên sinh, anh đừng

nói giỡn như thế, sao vậy được!”

“Sao? Em không tin à? Nói thật tôi cũng không tin!” Nói xong, Ước Hàn

còn tự cười giễu chính mình.

Trời đất ạ, cái người này! Yên Lam đảo đảo đôi mắt, “Ước Hàn, đùa thế

chẳng thú vị chút nào!”

Đoán được Ước Hàn sẽ phản bác lại lời nói của mình, nhưng không ngờ

anh ta còn vô sỉ đến nỗi vuốt cằm cười hề hề, gật đầu, “Yên Lam tiểu thư
sao lại biết tôi không thú vị vậy?”

Thần linh ơi! Phản ứng của Ước Hàn khiến Yên Lam há hốc mồm, điên

rồi! Anh ta lại còn thừa nhận nữa chứ!

Đột nhiên Ước Hàn vươn tay về phía Yên Lam, trong lúc cô chưa kịp

hiểu chuyện gì đã kéo cô vào trong lòng ôm chặt. Yên Lam bị hành động
đột ngột này dọa cho đứng hình, ở trong lòng Ước Hàn nửa ngày mới nghĩ
đến phản kháng. Ước Hàn anh ta có ý gì đây???

Lúc này, phía sau truyền đến một giọng giải thích, “Rất xin lỗi, xin lỗi!”

Yên Lam quay đầu, thì ra có một người kéo hành lý nhưng không chú ý
đường nên suýt đâm phải cô.

Ước Hàn kịp thời kéo cô, che cho cô nên mới không bị xe đụng vào.

“Yên Lam tiểu thư, em không sao chứ?” Ước Hàn quan sát Yên Lam từ

trên xuống dưới, ân cần hỏi han.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.