HƯỚNG DƯƠNG - Trang 279

"Anh đưa em về".

Khương Ninh nhìn thời gian không còn sớm, gật đầu: "Vâng".

Vu Dương ngồi trên xe, Khương Ninh hỏi anh: "Không đóng cửa ạ?".

"Không cần, đi một lát không sao".

Khương Ninh cười thầm, trong lòng anh, đưa cô về chỉ là đưa cô về,

bất luận thân mật hay lưu luyến không hề có trong mục đích của anh.

Như thường lệ, Vu Dương đưa Khương Ninh đến đầu đường. Chiếc

đèn nhỏ đầu đường lẽ ra giờ này đã bật sáng, nhưng hôm nay đứng im lìm
trong bóng đêm. Không chỉ chiếc đèn đường, mà tất cả các ô cửa sổ xung
quanh không có một tia sáng nào lọt ra, cả một vùng tối đen như bị chiếc
rèm sân khấu bao phủ.

" Chắc đường điện gần đây đang sửa nên bị cắt". Khương Ninh nói.

"Để anh đưa em vào?".

Khương Ninh bỏ mũ bảo hiểm ra: "Không cần, chỉ có một đoạn, em

có điện thoại đây rồi".

Vu Dương hơi do dự: "Ừm".

"Anh về đi, đừng để cửa hàng bị trộm".

Khương Ninh quay người đi vào trong, một lúc sau nghe thấy tiếng xe

khởi động.

Đoạn đầu đường khá ổn, mặc dù không có đèn nhưng dựa vào ánh

trăng vẫn có thể nhìn thấy rõ. Đến đoạn đường quanh co phía sau bị mấy
ngôi nhà cũ che khuất, ánh trăng không rọi vào được, quang cảnh tối đen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.