HUƠNG MÙ U - Trang 163

Tiên Sa cười trả lời. Giọng đọc thơ của Thường vang rời rạc. buồn buồn.

- Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu

Đâu tiếng làng xa vẳng chợ chiều

Nắng xuống chiếu lên sâu chót vót

Sông dài trời rộng bến cô liêu...

Hoài và Tiên Sa nhìn nhau cười. Hai đứa biết mình đã gặp được một kẻ
đồng điệu trong chuyến viếng thăm quê hương. Cái chất văn nghệ của một
người sinh trưởng nơi sông nước, ruộng vườn của Thường đã lộ ra khi gặp
người đồng điệu với mình.

- Hồi còn đi học Phan Thanh Giản ở Bến Tre anh và mấy người bạn cũng
đàn hát. thơ văn đủ thứ. Sau khi thi trung học xong thời mỗi người một ngã.
Nhiều khi cũng nhớ...

- Anh biết đàn không?

- Thổi sáo... Tối nay hai đứa về nhà anh rồi tụi mình đàn hát với nhau...

- Gì chứ đàn hát là Tiên Sa chịu liền...

Hoài cười nói với Thường. Con đò ghé vào bờ cho hành khách lên rồi lại
chạy tiếp. Càng gần cửa biển dòng sông càng rộng ra. Dường như gần tới
thủy triều lên nên nước chảy chậm hơn. Gió thổi mạnh hơn. Lá cờ vàng ba
sọc đỏ treo đằng sau lái tàu bay phần phật. Khoảng mười giờ đò bỏ sông
Hàm Luông đi vào con rạch lớn với nhiều nhà cửa cất dọc theo hai bên.
Hành khách lên bờ gần hết chỉ còn độ chục người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.