HUƠNG MÙ U - Trang 298

- Tư mà làm hư cây đàn của cô Tiên Sa là anh rút giấy phép thường niên
của em đấy...

Hoài cười nói đùa.

- Ông thầy đừng lo... Em biết ông thầy thương cô Tiên Sa nên em sẽ giữ
cây đàn thật kỹ cho ông thầy...

- Thôi mình đi...

Hoài đi. Chỉ có Tiên Sa còn ở lại. Nàng phải ở lại vì đây là nơi nàng sinh ra
và an nghỉ.

Cuộc hành quân thành công ngoài sự ước muốn của vị trung đoàn trưởng.
Đích thân ông ta xuống tận chỗ Hoài đóng quân để bắt tay người đại đội
trưởng có công trạng nhiều nhất trong cuộc hành quân. Tiểu đoàn K3 của
Việt cộng đã để lại gần trăm xác khi cố gắng vượt qua chỗ đóng quân của
Hoài và Thiều. Chỉ có hai đại đội nhưng biết rõ địa thế, đoán được đường
rút lui của địch, Hoài dàn quân phục kích địch ngay trên đường rút lui của
chúng. Cuộc chạm súng ngắn ngủi. Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ Hoài
và những người lính của sư đoàn 7 đốn gục tiểu đoàn K3. Xác chết nằm rải
rác trên bờ rạch, trên con đường trước nhà của Tiên Sa và bà ngoại trong đó
có xác tên tiểu đoàn trưởng. Hoài không có ý định trả thù cho Tiên Sa. Anh
chỉ muốn loại ra khỏi vòng chiến kẻ đã giết chết một người hiền lành và vô
tội như Tiên Sa. Điều khiến cho mọi người lạ lùng là lính của Hoài không
có người nào chết trừ mười mấy người bị thương mà hai bị thương nặng
cần phải chở về Tổng Y Viện Cộng Hòa.

- Ông thầy đánh giặc hay như cô Tiên Sa đánh đàn và thổi sáo...

Lính nói như vậy mặc dù họ chưa bao giờ nghe Tiên Sa đánh đàn hay thổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.