HUƠNG MÙ U - Trang 310

con đường dài thật dài
Tình thoáng qua một giây
đời trắng đôi bàn tay
Còn có ai đêm này
cơn mưa lạnh kéo dài

Ôi tiếng ca xanh xao
lời thương ta nghẹn ngào
Một ngày ta yêu nhau
Một đời ta thương đau
Còn gì cho nhau đâu
Tình yêu hay chén sầu
mà bây giờ bỏ nhau

Ta mất nhau rồi phải không em. Tiên Sa ơi... Em bỏ ta đi vào miên viễn,
mù khơi. Giờ ta ngồi lại đây, ngóng tìm em đi trên con đường mòn dẫn tới
khu rừng mù u ngạt ngào hương sắc. Thương ta. Xin em hãy nhặt hoa mù u
làm thành sợi dây tình yêu dẫn dắt ta tìm gặp em. Xin em đừng ngại ngùng
về thời gian, về không gian. Một kiếp gom lại cũng bằng một sát na. Không
gian vô cùng còn nhỏ hơn khu rừng mù u của chúng ta. Xin em đàn hát ru
ta vào giấc ngủ rời rã, đứt đoạn vì tiếng nổ của quả lựu đạn, thứ vũ khí tàn
nhẫn đã lấy mất đời em,. cắt nát đời ta thành trăm ngàn mảnh vỡ. Xin em
hôn ta. để ta còn biết em vẫn ở quanh đây. Ta xin em cười, em nói, xin em
giận hờn, để ta được nhìn em hồn nhiên và rụt rè trong chiếc áo dài màu
trắng đơn sơ thêu năm chữ Trung Học Phan Thanh Giản. Em đã đi rồi. Xa
thật xa. Tới nơi bến bờ nào đó ta không tới được. Ta xin em,. xin em hãy
trở về, cùng ta nắm tay nhau đi dưới ánh trăng mười hai trong khu vườn
dừa thoang thoảng mùi hương mù u trên tóc em. Tiên Sa ơi... Một ngày ta
yêu nhau là một đời ta thương đau. Tình yêu hay chén sầu mà bây giờ bỏ
nhau.để ta ngồi đây bên dòng kinh đục ngầu nước chảy dùng ly rượu đế cay
xè giải cơn sầu tình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.