HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 387

cảm giác, còn cả mùi hương cỏ mà tớ thích nhất nữa. Nhìn chàng nhà cậu
khỏe mạnh như vậy, cho dù là một đêm mười lần cũng đủ”.

Một đêm mười lần? A, Lý Nghiên đúng là mồm miệng không kiêng kỵ,

thế mà cũng nói được.

Cô nhìn năm “quả bom” trong tay, xấu hổ nhét trả vào tay Lý Nghiên:

“Đã nói với cậu là không đâu mà. Tự cậu giữ lấy mà dùng từ từ đi. Đúng là
tức chết với cậu”.

Cô trừng mắt nhìn Lý Nghiên, quay người đi nhanh tới bến xe bus, cô

muốn về sớm chứ cứ ở lại với Lý Nghiên thì nhất định cô sẽ chém cô nàng
ấy ra thành tám mảnh quá.

Lý Nghiên thấy cô giận thật thì vội vàng đuổi theo. Đêm nay dù thế nào

đi nữa, cô cũng phải về nhà Khê Khê, nhất định phải nhét năm hộp “nhu
yếu phẩm” này vào túi xách của bạn.

Giang Văn Khê về đến nhà, bắt đầu thu dọn đồ đạc dưới sự chi đạo của

Lý Nghiên, cô quyết định mang theo vòng tay.

Lý Nghiên nhìn thấy vòng tay thì hét lên với giọng nữ cao quãng tám,

kinh khủng: “Vòng tay này ở đâu ra thế? Đẹp quá! Không phải chàng nhà
cậu tặng đó chứ?”.

Cô chớp mắt, gật đầu.

Quả thực là anh tặng.

“Có phải là bướm Nữ Thần Ánh Sáng không?” Cô đưa vòng tay lên ánh

đèn, con bướm bằng pha lê xanh lấp lánh ánh sáng rực rỡ.

Lý Nghiên vô cùng hâm mộ: “Con nhỏ này, đúng là tốt số, câu được cả

con rùa vàng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.