HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 5

Mắt trợn trừng, thở hổn hển, cô lao đến trước bàn kế toán trưởng:

“Trưởng phòng Mã, tôi chỉ còn ba ngày nữa là…”.

Cô chưa nói dứt câu, trưởng phòng Mã đã đưa tay ra hiệu cắt ngang lời

cô: “Tiểu Giang, chuyện này chúng tôi cũng bó tay, hợp đồng thuê nơi đây
của siêu thị đã đáo hạn, mảnh đất này đã có người đấu thầu giành quyền
chuyển sang kinh doanh ăn uống rồi, chuyện này chúng tôi không thể quyết
định gì được”.

Nhíu chặt mày, Giang Văn Khê mím chặt môi, run rẩy lên tiếng:

“Nhưng, chỉ còn ba ngày nữa thôi là tôi hết thời gian thử việc”.

“Đúng, chỉ còn ba ngày, nhưng tôi biết, phòng Nhân sự biết thì có ích

gì? Bên Giang Hàng chỉ nhìn hợp đồng, đừng nói là thiếu đến ba ngày, cho
dù chỉ thiếu một ngày thôi, không có hợp đồng làm nhân viên chính thức thì
có nghĩa là cô vẫn còn trong thời gian thử việc. Bây giờ khủng hoảng kinh
tế, Giang Hàng chịu giữ lại nhân viên chính thức thì bọn tôi, đám nhân viên
được gọi là chính thức này, cũng đã phải dập đầu thắp nhang rồi.” Vốn dĩ
giọng trưởng phòng Mã rất cứng cỏi, nhưng khi thấy dáng vẻ đáng thương
của Giang Văn Khê, bỗng không nhẫn tâm đả kích cô, dịu giọng lại: “Tiểu
Giang, cô làm việc ở quầy thu ngân rất tốt, tôi đã làm thủ tục nhận cô làm
nhân viên chính thức trước rồi, nhưng cấp trên cứ để đó không phê chuẩn
thì chỉ có thể nói là số của cô quá…”.

“Quá bi thảm… Tôi biết”, Giang Văn Khê cắn môi, nói tiếp những lời

trưởng phòng Mã ngập ngừng ngại không dám nói.

Trưởng phòng Mã thở dài luyến tiếc: “Tiểu Giang, đến phòng Nhân sự

làm thủ tục đi, nhận tiền lương rồi sớm tìm công việc khác”.

Không biết Giang Văn Khê đã ra khỏi cánh cửa sinh tử của phòng Tài

vụ thế nào nữa, vẻ mặt cô như sắp khóc, dựa vào tường ngoài hành lang,
nhắm nghiền mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.