HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1471

[Husky] Chương 173: Sư tôn, có người muốn đuổi
chúng ta đi

Edit: Chu
Beta:
Y như ôm phải khoai lang nóng, không biết nên làm sao cho đúng, thấy
càng nhiều người nhìn về phía y, thính tai không tự giác mà đỏ lên. Đúng
lúc này, một đôi tay vươn tới, nhận lấy đứa nhỏ trong lòng y, Sở Vãn Ninh
nhẹ nhàng thở hắt ra, quay đầu lại: “Mặc Nhiên?”
“Vâng.” Mặc Nhiên đổi tay bế đứa nhỏ, ôm lấy, một tay khác thừa ra, xoa
xoa đầu Sở Vãn Ninh, vẻ mặt hắn trầm tĩnh, có lẽ thấy cảnh tượng đau khổ
ở Lâm Nghi, giữa mày đè nặng một tia trầm buồn, chỉ là lúc nhìn Sở Vãn
Ninh, hắn cũng sẽ cong khoé miệng, làm vẻ mặt mình không quá khó nhìn.
Dáng vẻ hắn muốn cười lại không cười nổi, cũng không làm hắn bớt soái
khí, nhưng lại làm người ta cảm thấy ấm áp không tên.
“Ngươi nói chuyện với người trên đảo xong rồi?”
“Vâng, nói xong rồi.”
“Trận lửa lớn ở Lâm Nghi sợ là bốn năm ngày cũng không tắt, trước đó
chúng ta ở tạm Phi Hoa Đảo, trên đảo không nhiều nhà lắm, chúng ta đưa
theo nhiều người như vậy…”
“Hỏi thôn trưởng rồi, nói là nếu ở thành đôi, vẫn có thể ở được.”
Để Mặc Nhiên đi nói chuyện cũng không có gì sai, hắn hiểu rõ nên nói
chuyện thế nào, diện mạo gì đó… Nhớ lại lúc thu hoạch lúa, ánh mắt các cô
nương trong thôn nhìn hắn, cũng biết hắn dễ gần hơn mình nhiều.
Sở Vãn Ninh yên lặng suy tư một lát, trong lòng không biết là mùi vị gì, gật
đầu, nói: “Ngươi vất vả rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.