[Husky] Chương 310: [Tử Sinh Đỉnh] Một lá bài
cuối cùng
Edit: Bạch Lộ
Có ánh sáng.
Khi Mặc Nhiên mở mắt, nhận ra mình đang nằm trong một mảnh trời cao
màu đỏ tím. Hắn chậm rãi chớp chớp đôi mắt, nghiêng cổ, sau đó đứng
dậy… Hắn phát hiện đây không phải bầu trời, mà là một tòa cung điện toàn
thân dựng đứng bằng thuỷ tinh tím, bởi vì cung điện quá lớn, một viên gạch
có thể gần bằng chiếc xe ngựa, nên hắn mới có thể hiểu lầm tưởng đây là
đám mây.
Có dáng người nam nhân cao lớn đứng nơi xa, dựa vào cửa sổ nhìn ra bên
ngoài.
Nam nhân kia hất áo bào lên nhìn không ra chất liệu, đi chân trần, trong tay
cầm một chiếc đèn lưu ly dạ quang, chất lỏng màu hổ phách bên trong
chuyển động không ngừng. Ngoài cửa sổ đang mở có một đóa hoa đỏ tươi
ướt át, bên trong nhụy hoa nhỏ xuống từng giọt từng giọt ngân quang.
Nhân gian không có sức sống kiểu này, không có dáng vẻ đóa hoa như vậy.
Mặc Nhiên có thể khẳng định, nhân gian cũng không có một tòa cung điện
như vậy.
“Ta đang ở đâu?” Hắn hỏi.
Động tác ngón tay nam nhân ngưng lại, hơi nghiêng hơn phân nửa khuôn
mặt qua, có điều bởi vì quá ngược sáng, Mặc Nhiên cũng không nhìn rõ
mặt của hắn.
“Ngươi ngược lại rất tỉnh táo, anh hùng.”
“…”