HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1351

“Nếu ngươi muốn ta bỏ, ta sẽ bỏ xuống cho ngươi xem sau, nhưng không
phải bây giờ.”
Hắc y nhân trốn Thiên Vấn nửa ngày, mắt thấy thuật pháp Sở Vãn Ninh sắc
bén, càng đánh càng hung, không khỏi cảm thấy không ổn, nghiêng người
vọt tới sau cột gỗ, tránh kim quang của Thiên Vấn văng khắp nơi, quát:
“Diệp Vong Tích, ngươi không phải quân tử sao? Hôm nay ta để cho thiên
hạ biết gương mặt thật của ngươi! Ngươi mua nữ nhân về song tu, cưỡng
bách Tống Thu Đồng phụng dưỡng ngươi, ngươi làm hại nhân luân, khi dễ
thê tử của chủ thượng! Ngươi—- Ngươi mặt người dạ thú, mặt người dạ
thú!”
Diệp Vong Tích nổi giận: “Vớ vẩn, nói gì thế?!”
“Ta nói sai sao? Thủ cung sa của Tống Thu Đồng sao lại biến mất, chẳng lẽ
ngươi không rõ sao?” Hắc y nhân trốn sau cột cao giọng nói, “Nàng ta mấy
hôm trước quỳ xuống trước mặt ngươi, nói nàng đã là thê tử của Nam Cung
Tứ, mong ngươi nể mặt người ta, đừng dây dưa với nàng nữa, ngươi lại
khăng khăng không nghe, ngươi còn nói—-“
Diệp Vong Tích xanh hết cả mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta nói gì?
Ngươi bịa đặt!”
“Lời ngươi nói mà ngươi cũng quên sao, còn cần ta nhắc cho ngươi, ngươi
lúc ấy nói,” Hắc y nhân hắng giọng, thay đổi cách nói, bắt chước ngữ khí
của Diệp Vong Tích, “Tống cô nương, ta vung tiền như rác, lại để ngươi
làm xiêm y cho kẻ khác, giờ ngươi được Nam Cung công tử coi trọng, liền
rời khỏi ta, nhất đao lưỡng đoạn với ta, ngươi mơ quá đẹp rồi.”
Cuối cùng, còn cười vang ba tiếng “ha ha ha”, giọng điệu kia, mười phần
vô lại lưu manh.
Diệp Vong Tích: “… … …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.