HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1479

những người từng chịu thiệt thòi, cố hết sức bảo vệ tốt cho sư tôn, Sư
Muội, Tiết Mông sau lưng, bảo vệ tốt cho cả Tử Sinh Đỉnh.
Cố hết chút, giữ lại chút ấm áp đã từng cầu mà không được này.
Nhưng mà còn đang xuất thần, đã có ngư dân vội vội vàng vàng chạy tới,
hô lớn với Mặc Nhiên: “Không ổn rồi, hai vị tiên quân, có chuyện rồi!”
Mặc Nhiên cả kinh, tay chống xuống đất, lập tức bật dậy, hỏi: “Có chuyện
gì?”
“Phú bà ở đảo này mấy hôm trước ra biển, vừa mới trở về, nàng, nàng nghe
thôn trưởng kể lại chuyện đã xảy ra, rất không hài lòng với cách xử trí của
thôn trưởng, nổi giận đùng đùng, nói gì cũng không cho người già và trẻ
nhỏ ở lại phòng. Giờ nàng đuổi mọi người ra hết rồi, những người các ngài
đưa tới, đều, đều đứng ngoài cả.”
Ngư dân có lòng tốt, nói xong hốc mắt đã ươn ướt.
“Thật đáng thương, trời lạnh như vậy, chút quần áo hay chăn cũng không
cho… Phú bà còn nói là…”
Sở Vãn Ninh đứng dậy, sắc mặt tối sầm: “Nàng ta nói cái gì?”
“Nàng ấy còn nói, những người mới từ Lâm Nghi tới, ăn lương khô của Phi
Hoa Đảo, uống nước ở Phi Hoa Đảo, cần… Cần phải trả tiền, nếu không có
tiền, lập tức… Lập tức bắt lại, coi như nô lệ, chịu sai khiến trên đảo…”
Lời ông ta còn chưa nói xong, Sở Vãn Ninh đã thịnh nộ, áo bào nguyệt
bạch hoa tung bay, chạy tới thôn giữa đảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.