HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1570

Thời điểm lưu luyến si mê một người, chỉ sợ dùng tất cả thủ đoạn để che
dấu tình yêu, cũng là dấu không được.
Có đôi khi Tiết Mông vô tình nhìn thấy ánh mắt Mặc Nhiên, đều sẽ bị dọa
nhảy dựng, hắn nhìn Mặc Nhiên, nhìn lại Sở Vãn Ninh, phượng hoàng nhi
không thể nghĩ ra được là có chuyện gì, cho nên càng xem càng mờ mịt,
cũng không biết trong ánh mắt chớp động Mặc Nhiên có cảm xúc gì.
Tiết Mông chỉ theo bản năng cảm thấy không thoải mái, chỗ nào không
thoải mái, hắn lại không thể nói được.
Có một ngày thần tu, Tiết Mông thừa dịp chung quanh không có ai, liền hạ
giọng gọi Mặc Nhiên: “Này, ta muốn hỏi ngươi một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Sư tôn sinh bệnh rồi sao?”
Mặc Nhiên cả kinh: “Sao ngươi lại nói như vậy? Sư tôn có bệnh gì? Sao ta
lại không biết?”
“Ngươi không biết?” Tiết Mông sờ sờ cằm, “Kỳ quái, vậy sao ngươi luôn
để ý tới y, còn là bộ dáng quan tâm săn sóc.”
“……” Nghe Tiết Mông vừa nói như vậy, Mặc Nhiên xem như hiểu được,
hắn ho nhẹ một tiếng, rũ mắt nói, “Ngươi nghĩ gì vậy, đừng nguyền rủa sư
tôn.”
“Ta không có nguyền rủa y.” Dừng một chút, lại lẩm bẩm nói, “Vậy ngươi
nhìn chằm chằm y làm gì?”
“Ngươi nhìn lầm rồi.”
“Ta không mù.”
“Ngươi mù.”
“Ta mù? Vậy ngươi là chó!”
Hai đại nam nhân hơn hai mươi tuổi tranh chấp ấu trĩ, trên đài cao Sở Vãn
Ninh nghe được bên này có dị động, thanh thanh lãnh lãnh nhìn xuống
dưới, hai người liền bỗng dưng câm miệng, từng người cúi đầu sao chép hồ
sơ hạ thảo dược, chỉ là khuỷu tay còn để ở một chỗ âm thầm phân cao thấp.
Mặc Nhiên cùng hắn đọ trong chốc lát, bỗng nhiên thả lỏng lực đạo, không
hề có dấu hiệu rút tay ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.