HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1686

chứng. Nói đến cùng, chung quy cũng chỉ là suy luận của bọn họ mà thôi,
đáp án vấn đề này, chỉ sợ chỉ có Từ Sương Lâm giờ phút này không biết ẩn
nấp nơi nào mới có thể trả lời.
Sau khi tan họp, Mặc Nhiên suy nghĩ thật lâu, vào lúc ban đêm, hắn tới
Noãn Các tìm được rồi Tiết Chính Ung.
Tiết Chính Ung đang tìm đọc điển tịch, lật xem “Phệ hồn trùng” cùng một
ít nội dung có liên quan, hy vọng có thể tra được chút tin tức manh mối của
Từ Sương Lâm.
“Bá phụ.”
“Nhiên nhi? Đã trễ thế này, còn không đi ngủ?”
“Ngủ không được, có chuyện muốn hỏi bá phụ một chút.”
Tiết Chính Ung hất cằm, ý bảo hắn ngồi xuống. Mặc Nhiên cũng không
dong dài, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Bá phụ có biết không, La Phong
Hoa…… Cũng chính là sư phụ Từ Sương Lâm, đến tột cùng là người thế
nào?”
“La Phong Hoa à.” Tiết Chính Ung nhăn mi lại, trầm tư suy nghĩ nửa ngày,
lắc lắc đầu, “Ta với hắn tiếp xúc rất ít, cụ thể cũng không nói lên được, đại
khái chính là…… Đoan chính, cương nghị, công chính, ít nói nhưng tính
tình kỳ thật thực tốt, làm việc cũng có quyết đoán, sẽ không dây dưa bẩn
thỉu, khoảng thời gian hắn làm chưởng môn Nho Phong Môn, còn từng
phái đệ tử tới Hạ Tu Giới phục ma trừ yêu quá.”
Mặc Nhiên nói: “Cho nên nói ngắn lại, hắn trừ bỏ mưu soán vị trí chưởng
môn Nam Cung gia, điểm khác đều không có gì đáng lên án, đúng không?”
Tiết Chính Ung thở dài: “Đúng vậy, há chỉ là không có lên án, hắn căn bản
là người tốt, ta đều nghĩ không thông, người giống như hắn, sao có thể hạ
nguyền rủa tàn nhẫn nặng nề với đồ đệ mình như vậy.”
Mặc Nhiên trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói: “Bá phụ có cảm thấy, ngươi
mới vừa rồi hình dung La Phong Hoa, có hơi giống một người?”
Tiết Chính Ung sửng sốt một chút: “Ngươi là đang nói Ngọc Hành?……
Thôi đi, tính tình Ngọc Hành tốt chỗ nào.”
“Không phải, là người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.