HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 1782

Vừa thấy hắn bị thương, sắc mặt Sở Vãn Ninh và Tiết Chính Ung đều thay
đổi, Tiết Chính Ung vội nói: “Nhiên nhi, con sao thế? Chữa trị…… Chữa
trị, mau tới đây đi! Sư Muội! Tới giúp!”
Sư Muội tựa hồ cũng ngạc nhiên, nhìn cánh tay Mặc Nhiên máu chảy đầm
đìa, sắc mặt hơi tái đi, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ, không nhúc
nhích.
Nhưng Hàn Lân Thánh Thủ Cô Nguyệt Dạ nhanh hơn một bước, ống tay áo
nhẹ phất lên, Mặc Nhiên liền cảm thấy miệng vết thương bớt nóng rát đau
đớn, hắn gật đầu với Hoa Bích Nam, nói: “Đa tạ thánh thủ.”
“Khách khí rồi.” Giọng Hoa Bích Nam lãnh lãnh đạm đạm, “Không biết
Mặc tông sư có phát hiện gì, muốn nói cho mọi người nghe?”
Giờ tâm tình Mặc Nhiên kỳ thật đã xấu tới cực hạn rồi, hắn biết rõ, nếu giờ
phút này mình vạch trần “Cộng tâm chi trận”, tất nhiên sẽ làm cho một ít
người hoài nghi suy đoán.
Nhưng là hắn cũng bất chấp nhiều vậy, hắn biết rõ Trân Lung Kỳ Lục nếu
xuất hiện trên giang hồ nhiều, sẽ dấy lên huyết vũ tinh phong thế nào, đó là
chính hắn, là thứ Sở Vãn Ninh luôn không hy vọng nhìn thấy.
“Xem cái này đi.”
Hắn mở lòng bàn tay ra, đem hắc tử trong tay cho mọi người xem.
Khương Hi cười nhạo nói: “Cờ Trân Lung? Không phải đã biết từ lâu à,
Mặc tông sư phát hiện chẳng lẽ là thứ này? Nếu không phải trúng cờ Trân
Lung, những thi thể đó sao có thể làm theo bố trí của kẻ khác.”
Mặc Nhiên mím môi, nói: “Không phải cờ Trân Lung, là con phệ hồn trùng
trên quân cờ kia.”
Hắn chỉ cho mọi người xem: “Ở đây.”
Khương Hi khoanh tay đứng, cũng không nói nhiều, chỉ lãnh đạm mà nhìn
hắn: “……”
Tiết Chính Ung ở gần nhất, xem con trùng kia, nhưng nhìn nửa ngày, nghĩ
mãi cũng không ra được gì, liền hỏi: “COn trùng này làm sao vậy, có gì
không ổn à?”
“Trên mỗi một quân cờ đều có.” Mặc Nhiên nói, “Trân Lung Kỳ Lục,
không đơn giản như các ngươi thấy đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.