HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2046

trộm mật thấy chứa bảo vật. Gã còn cố ý dùng pháp chú lên máu, không
cho nó lập tức khô mất.
Có điều pháp chú này không duy trì được lâu, giờ phút này gã không khỏi
thấy may mắn vì sự việc bất ngờ chợt xảy ra, chỉ mong máu này vẫn còn
hữu dụng.
Hoàng Khiếu Nguyệt dùng đôi tay già nua gầy gò của mình đặt lên trên đá
ấn xuống.
Trong lối đi quả nhiên truyền tới giọng ma long mờ mịt: “Người tới, là kẻ
nào?”
Tim đập thình thịch.
Hoàng Khiếu Nguyệt nói: “Nho Phong Môn đại…. Đại nguyên huyết tông
thân đời thứ bảy, Nam Cung Tứ, bái thượng.”
Ngừng một lát.
Ma long kia khàn khàn nói: “Võng Ly…… Cung tiễn…… Chủ nhân……”
“Uỳnh ——”
Cửa đá hạ xuống, Hoàng Khiếu Nguyệt là người đầu tiên đi ra, các đệ tử
Giang Đông Đường lục tục đuổi theo phía sau, Mã trang chủ vội vàng lồm
cồm bò dậy, nhấc tay hốt hoảng nói: “Đợi ta! Ta ra với ta ra với ta ——”
Một thanh kiếm kề lên ngực gã.
Mặt Mã trang chủ cứng đờ lại, ngạc nhiên ngẩng đầu: “Hoàng đạo trường,
ngươi làm gì thế?”
Hoàng Khiếu Nguyệt cười lạnh nói: “Lúc nãy khi trúng Toản Tâm Trùng,
ta với chư vị ở hai phe đối lập. Nếu là giờ phút này còn thả các ngươi ra
ngoài, chỉ sợ sau này chiến loạn bình ổn, người muốn tới tìm Hoàng mỗ
tính sổ đông như kiến, Hoàng mỗ già rồi, không chịu khổ nổi.”
Mã trang chủ hoảng sợ nói: “Không không không! Ngươi muốn làm gì!
Ngươi đừng làm bậy! Chuyện gì cũng phải từ từ! Ối giời báo thù cái gì,
cũng phải sinh ý chứ, Hoàng đạo trường mau cho bọn ta ra ngoài, hàng quý
của Đào Bao Sơn Trang sau khi về sẽ bán cho quý phái nửa giá ——
không, nửa giá của nửa giá!”
Khuôn mặt teo tóp già đơ của Hoàng Khiếu Nguyệt lộ ra một tia dữ tợn, gã
trào phúng nói: “Nửa giá? Được bảo vật Giao Sơn của Nho Phong Môn, tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.