HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2176

Ngươi và ta quả thực không có gì để nói.”
Hắn đáp, áo choàng lay động, vòng qua người Mặc Nhiên đi tới trước mặt
Sở Vãn Ninh. Mặc Nhiên chưa kịp phản ứng, Sư Muội đã vươn những
ngón tay tinh tế ôn nhu, cúi đầu chạm lên mặt Sở Vãn Ninh.
“…” Mặc Nhiên trong đầu một mảnh mờ mịt, vẫn chưa lý giải nổi rốt cuộc
chuyện gì đang xảy ra.
Sư Muội nhìn chăm chú Sở Vãn Ninh, tựa hồ xung quanh chẳng còn ai
khác mà dịu dàng hỏi: “Sư tôn, tên mãng phu kia làm đau người à? Thật
đáng thương… Nhưng mà có phải chính người muốn khôi phục ký ức?”
Đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên môi dưới người đang say ngủ. Sư Muội
nheo mắt. Vẫn mỹ mạo như cũ, lại phảng phất như rượu độc.
“Khôi phục ký ức cũng tốt. Lúc trước người làm những việc đó đến nay ta
vẫn có chút nghĩ không ra nguyên cớ. Người tỉnh rồi, chúng ta có thể cho
nhau lãnh giáo thủ đoạn.”
Hắn dừng một chút, mỉm cười nói: “Đời trước người tàn nhẫn vô tình, giấu
trời qua biển, khi dễ đệ tử đến thê thảm. Nếu đổi thành người khác lăn lộn
ta, chết cả trăm lần cũng không đủ. Người đối nghịch với ta như vậy, nhưng
ta vẫn cũ thương người yêu người.”
Hắn vừa nói vừa liếc mắt nhìn Mặc Nhiên một cái, rồi sau đó bất ngờ cúi
người hôn lên má Sở Vãn Ninh một cái, rũ mắt thở dài: “Ai bảo ta thích
người làm gì. Sư tôn tốt của ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.