HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2378

Nhưng lời nói nghẹn đắng trong cổ họng. Cuối cùng, hắn lại cầu xin:
“Đừng hận ta.”
Ta thật sự…
Thật sự vô cùng thích các ngươi.
Thích bá phụ bá mẫu, thích Tử Sinh Đỉnh, thích một đoạn ôn nhu, thích
những thân nhân cướp đoạt được này.
Bá phụ, bá mẫu, Tiết Mông.
Đừng hận ta.
Trăm vạn binh lui, Mặc Nhiên ngã thật mạnh xuống mặt đất, đầy người bùn
nhơ.
Kiếp trước Sở Vãn Ninh bị trọng thương rơi vào hôn mê, bạch y nhiễm
máu nhưng cả người vẫn như cũ có vẻ vô cùng sạch sẽ, thanh cao. Y và
Mặc Nhiên lại không giống nhau, Mặc Nhiên trước nay đều dơ bẩn.
Ý thức dần trở nên mơ hồ, hắn cảm nhận được Vương phu nhân duỗi tay
ôm lấy hắn, đôi tay mềm mại ấm áp, thanh âm phảng phất đau đớn thấu
tâm can gọi hắn: “Nhiên nhi.”
Hắn nghe thấy Tiết Chính Ung tranh cãi cùng Mộc Yên Ly, gầm lên tức
giận: “Gian kế? Còn có thể có gian kế gì nữa! Nếu quân cờ là do hắn triệu
tới, sao có thể vì lui binh mà thành ra nông nỗi này?”
Hắn nghe được Tiết Mông la lớn: “Đừng động vào hắn! Các ngươi đừng
động vào hắn! Đừng đưa hắn đi mà!”
Một mảnh hỗn loạn.
Mặc Nhiên cũng muốn giải thích, cũng muốn dặn dò, nhưng hắn rất mệt
mỏi, thực sự sức cùng lực kiệt rồi.
Hắn khép mi mắt lại.
Giao Sơn.
Trong đại điện mênh mông, ánh sáng từ trường minh đăng lặng lẽ lan tràn.
Nơi đây không nhìn thấy nhật nguyệt, chẳng rõ ngày đêm, chỉ có từng giọt
từng giọt sáp nến chảy ra từ những chiếc hoa đèn chứng tỏ thời gian không
hề bị ngưng đọng.
Sư Muội khoác áo choàng làm từ da bạch hồ ngồi trên đài cao. Hắn xoa xoa
thái dương, nhắm mắt dưỡng thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.