HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 2623

sắm vải dệt. Một đám nữ đệ tử Cô Nguyệt Dạ hoa hòe lộng lẫy, ai hắn cũng
đều không có ấn tượng gì, chỉ duy nhất nhìn trúng Vương cô nương trong
đám đông.

Tiết Chính Ung là kiểu người thẳng thắn, cười hì hì đi theo nàng chào hỏi.
Các nữ tu khác nhìn hắn chế giễu khinh bạc, Vương Sơ Tình tính tình vốn
ôn nhu, có chút ngượng ngùng, đỏ mặt khuyên hắn vài câu rồi cúi đầu vội
vội vàng vàng rời đi.

Cô nương kia ôn nhu lại xinh đẹp, Tiết Chính Ung nhất kiến chung tình, cứ
cách thời gian lại tới Cô Nguyệt Dạ. Một năm hai năm ba năm, Trung thu
Đoan ngọ Thượng nguyên, đều tới tìm nàng. Cuối cùng, khắp Cô Nguyệt
Dạ đồn đại nàng dan díu cùng một tên côn đồ. Tuy Vương Sơ Tình tính
tình hiền dịu nhưng rốt cuộc cũng không chịu nổi, thẹn quá hóa giận đuổi
hắn đi.

Tiết Chính Ung lúc ấy lại là một tên tiểu vô lại, không đi.

Vương cô nương đành nói, ngươi đi đi, ngươi cứ như vậy ta thực khó xử.
Tiết Chính Ung liền đáp, ngươi không thân mật, ta cũng không, ta chỉ tới để
nhìn ngươi. Nếu một ngày nào đó ngươi gả chồng, ta sẽ lập tức biến mất.

Vương cô nương nói không lên lời.
Tiết Chính Ung liền cười, nhưng nụ cười ấy so với tia chớp biến mất còn
nhanh hơn.

Hắn dừng một lúc, hơi có chút để ý hỏi nàng: “Ngươi… Ngươi không phải
đã có người trong lòng rồi chứ?”

Gò má Vương cô nương thoáng chốc phiếm hồng. Nàng cúi đầu, kiều hoa
chiếu thủy*, nhẹ giọng đáp: “Không có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.