HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 542

Mặc Nhiên theo lời làm theo, nhưng lúc xoay tới vòng thứ năm, chợt nhớ
tới: “Nhất tự trảm làm sao trảm?”
“… Ngày thường ngươi dùng kiếm trảm thế nào thì trảm như vậy.”
“A, thì ra là thế!” Mặc Nhiên bừng tỉnh đại ngộ, một kích vung xuống, liệt
hỏa sáng rực, dây leo mềm mại phảng phất nháy mắt đốt thành trường đao
không thể phá vỡ, ‘xoát’ chặt sáu cỗ cương thi!
“Oa —— “
Lần này Mặc Nhiên mở mắt tròn vo.
“Ngươi học đâu thế? Sao ta cảm thấy ngươi dùng đằng tiên, cũng thuần
thục như sư tôn ta rồi? Không đúng, không đúng ngươi còn lợi hại hơn y,
những thứ ngươi dạy ta, cho tới giờ y chưa nói với ta.”
“…”
Mặc Nhiên tươi cười rạng rỡ: “Tốt tốt tốt, thật tốt, về sau ta không cần nhìn
sắc mặt sư tôn, ta theo ngươi học, chẳng phải là sung sướng à?”
Sở Vãn Ninh trừng mắt liếc hắn một cái: “Ngươi ngại sắc mặt Ngọc Hành
trưởng lão nhìn ngươi? Sao ngươi không chê sắc mặt ta nhìn ngươi.”
Mặc Nhiên thu đằng tiên, lần nữa chắn cửa, lại kéo bàn lớn đến cản cửa
vào, cười nói: “Sắc mặt ngươi nhìn ta, đó cũng tốt với ta nha. Hai chúng ta,
đây cũng là cùng chung hoạn nạn, ngươi đối đãi sư huynh tốt, sư huynh đều
nhớ kỹ, sau này nhận ngươi làm đệ đệ thương ngươi. Đừng nói ngươi ném
sắc mặt, dù không vui đánh ta hai lần, ta cũng không tức giận.”
Sở Vãn Ninh đen mặt: “Ai muốn làm đệ đệ ngươi.”
Nói rồi nhảy xuống chồng củi, không muốn để ý tới Mặc Nhiên nữa, đi
xem xét thương thế của nam nhân vừa xông tới kia.
Nào đoán được lúc xem xét, Sở Vãn Ninh có chút trợn to mắt: “… Sao lại
là hắn?”
“Là ai vậy?”
Mặc Nhiên đưa đầu thăm dò xem xét, cũng ngây dại: “Đây… Đây là Tiểu
Mãn?”
Nằm trong vũng máu thỉnh thoảng rên rỉ khóc nức nở chính là Tiểu Mãn,
hắn bị thương cực nặng, sau khi Sở Vãn Ninh dò xét, lắc đầu nói: “Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.