HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 559

Không có ích lợi gì, sắc trời trong suốt, tầng tầng trắng xóa hiện ra.
Mặc Nhiên và Quỷ Vương đấu đá, một kích thắt cổ cuối cùng chấm dứt
—— đầu Quỷ Vương bị Gặp Quỷ trong tay Mặc Nhiên toàn bộ siết rơi,
máu đen tuôn ra, cảnh tượng trước mắt nhanh chóng bay lên, thân thể Sở
Vãn Ninh và Mặc Nhiên bỗng bị quăng lên, mặt trời mọc ở Lâm An hai
trăm năm trước, cảnh tượng đổ nát, hết thảy thành từng đạo hư ảnh kỳ quái.
“Bịch!” một tiếng.
Sở Vãn Ninh lần nữa rơi xuống đất, đã quay về trong động thí luyện.
Mặc Nhiên cũng đã trở về, ngã bên cạnh y, toàn thân đều pha tạp vết máu
lưu lại lúc đánh nhau. Nhưng hắn bị thương không nặng, nghiêng mặt nằm
trên mặt đất, hiển nhiên còn vô lực, đôi mắt đen nhánh nhìn Sở Vãn Ninh
bên cạnh.
Một lát sau, đưa tay, ngón tay nhẹ nhàng đụng trán y.
“Ra ngoài rồi.”
Sở Vãn Ninh ‘ừ’ một tiếng, sắc mặt lại rất khó coi: “… Ta vừa mới, nhìn
thấy một người trong đó.”
“Cái gì?”
“Rất khả nghi, hẳn là người thi pháp chú.”
Mặc Nhiên lộc cộc bò dậy, trừng to mắt: “Ngươi nhìn thấy? Ngươi nhìn
thấy! Vậy ngươi thấy rõ hắn là ai không? Hình dáng thế nào?”
Sở Vãn Ninh nhíu mày lắc đầu nói: “Hắn mang theo mũ, ta nhìn không rõ
lắm, nhưng thân hình xác nhận là nam tử, tuổi không lớn, hơi gầy, cằm rất
nhọn…”
Còn nửa câu nói không ra.
Y cảm thấy nửa gương mặt này nhìn qua, mơ hồ có chút cảm giác rất quen,
tựa hồ trước kia, thấy qua đâu đó. Nhưng lại cảm thấy chỉ là ảo giác của
mình, dù sao chỉ là nửa gương mặt mà thôi, nhiều người tương tự, y nhất
thời cũng khó có thể phán đoán.
Đang trầm ngâm, chợt thấy Mặc Nhiên vỗ vỗ vai y.
“Sư đệ.”
“Làm sao vậy?”
“… Ngươi nhìn bên kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.