HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN - Trang 927

Hắn ta tưởng rằng quan nhân cùng hắn hoan hảo đến mà quay lại, thế là
xuân tình trong sóng mắt không chút keo kiệt lộ ra, mọi thứ đều quý, chỉ có
xuân ý không cần tiền.
Hắn ta xinh đẹp quay đầu, quả nhiên là phong hoa tuyệt đại, không phân
nam nữ.
Nhưng lúc nhìn rõ ràng người đứng thẳng bên bụi hoa lạnh lùng, Dung Cửu
bỗng lui lại một bước, đôi mắt mở lớn, bờ môi khẽ mở, như gặp sét đánh
——
“Là ngươi?!”
“Là ta.” Mặc Nhiên nói.
Khuôn mặt mềm mại đáng yêu của Dung Cửu đổi ngàn tư thái muôn màu,
kinh ngạc, do dự, cười trên nỗi đau của người khác, tức giận, thấp thỏm, ra
vẻ cứng rắn.
Cuối cùng định một loại thanh lãnh trên mặt.
Hắn ta quen bày ra gương mặt tươi cười, loại chơi liều quá mức giương
nanh múa vuốt, mang chút hiềm nghi ẩn trên mặt, hắn ta không muốn quá
lộ ra.
“Sao Mặc công tử cũng tới?” Hai người lần trước gặp mặt thập phần không
thoải mái, Dung Cửu đứng thẳng người, lộ ra vẻ rất hờ hững.
Mặc Nhiên nói: “Tìm người.”
Dung Cửu tựa hồ xùy một tiếng: “Nghĩ không ra người phong lưu như Mặc
công tử, đến Quỷ giới rồi mà còn không bỏ xuống được.”
Mặc Nhiên không muốn nói quá nhiều lời với hắn ta, lấy bức tranh ra, giao
cho Dung Cửu: “Gặp người này chưa?”
Dung Cửu hơi mất tự nhiên, liếc qua, cười lạnh nói: “Mấy phần tư sắc mà
thôi, là quan nhi nhà ai?”
Mặc Nhiên cau mày nói: “Cái gì quan nhi với không quan nhi, ngươi có
gặp người này chưa.”
“Không có.” Dung Cửu thản nhiên nói, “Có cũng không muốn nói cho
ngươi.”
“…”
“Ta mệt rồi, phải về nghỉ ngơi. Mặc công tử đi đâu thì đi đi, không tiễn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.