HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 112

Gia Cát Cương thì luôn luôn tươi cười vui vẻ :

- Thiếu trang chủ là một anh tài tuyệt điểm , ý chí hừng hừng , mai sau một
khi đã lão luyện rồi thì có lẽ tài trí ấy không sao lường được . Lúc đó xin
thiếu trang chủ đửng xem chúng tôi là người lạ nhé .

Cậu bé áo hồng cũng cười cười :

- Một ngày kia , khi mà vãn bối đã thành tựu như chu vị đã mong chờ thì
quả là một điều vạn hạnh nhưng được hay không cũng mong nhờ chư vị hỗ
trợ cho .

Gia Cát Cương vỗ tay :

- Hay , Thiếu trang chủ nói chuyện thật hay , thảo nào Long đại gia ...

Lão vụt ngừng nói và cũng nín cười luôn , mắt lão nhìn thẳng ra cửa trước .

Lão quản gia mặt rỗ dẫn khách bước vào .

Khách là một người đàn ông cao lớn , hình dạng vận toàn đồ đen , nhìn vào
con người của khách , màu đen ánh lên lóng lánh .

Hắn thật cao , cao gấp hai gã mặt rỗ nhưng hắn lại không mập , người hắn
mảnh khảnh trông thật nhanh nhẹn .

Da mặt và vẻ mặt của hắn không hiểu tại sao nhìn vào y như một người
chết , có lẽ do vẻ âm trầm của hjắn , đôi mày hắn thật dài , dưới căm lưa
thưa một hàm râu , dáng cách của hắn có vẻ khinh người .

Nhìn toàn bộ hắn là một con nưgời vừa ngạo mạn vừa nghiêm cách , một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.