HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 160

- ánh mắt cô nương thật sáng , sáng đến mức làm cho người đối diện gần
như không dám nhìn thẳng , như thế thì chắc cô nương là một bậc cao nhân
, tại hạ thật vô cùng thất lễ .

Cô gái tóc bính cười với cái môi dưới trề ra :

- Thôi , cho xin , đừng có giở giọng đề cao , bộ tính đưa tôi lên mây đấy à ?
Tôi đứng không cao được tới vai Thám Hoa thì làm sao gọi là cao ?

Bây giờ thì Lý Tầm Hoan đã ho thật rồi .

Cô gái tóc bính dịu giọng :

- Tôi biết Thám Hoa không phải là con người hay tự khoe khoang nhưng
nếu cần " tâng " người ta lên lại là sở trường , đó là chỗ tốt đồng thời cũng
là một cái " bệnh " . Một con người sống trên đời không nên tự hạ mình
thái quá .

Lý Tầm Hoan nói :

- Cô ...

Cô gái tóc bính chận ngang :

- Tôi không phải họ " Cô " mà cũng không phải tên " Nương " , tại làm sao
Thám Hoa cứ gọi là " Cô Nương " hoài vậy ?

Lý Tầm Hoan bật cười , hắn bỗng thấy cô gái này ăn nói quá có duyên .

Cô gái hất mặt lên làm theo giọng người lớn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.