HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 213

cả hai phương diện : thảo thích dục vọng và thoả thích giết người .

Lão Tôn Gù nhìn đàn bà cũng y như một bà già rụng hết răng ngồi nhìn
lóng mía , chẳng những không có hứng thú mà lại còn chán ngấy nữa là
khác , lão gầm một tiếng và ngọn Kê Trảo tung ra .

Lam Yết Tử uốn mình tránh ra và kêu lớn :

- Khoan , hãy chờ một chút .

Lão Tôn Gù thu chiêu hất mặt ;

- Muốn gì ?

Lam Yết Tử thở ra dịu giọng :

- Cho dù các hạ có muốn buộc tôi phải ra tay thì ít nhất cũng nên xem qua
binh khí của tôi đã chứ ?

Câu nói của nàng chưa dứt thì trong ống tay rộng một vệt sáng màu lam xẹt
thẳng vào mặt lão Tôn Gù .

Vật lấp loáng tuy không phải dài nhưng vì nó bay lẹ quá thành ra nó kéo
thẳng một lần như điện xẹt và lão Tôn Gù cũng nhanh không kém , vệt sáng
vừa nhoáng ra từ tay áo của nàng thì ngọn trảo của lão cũng đã đưa lên .

Thói quen của lão Tôn Gù từ nhỏ là bất cứ giao đấu với ai cũng đều lấy
chiến thuật " tốc chiến tốc thắng " làm chủ yếu , lão không thích nói lâu mà
cũng không thích đánh lâu .

Lão muốn đoạt phức món binh khí của nàng và kết liễu trận đấu cho rồi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.