HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 247

Đó là một điển hình " mộng tưởng " của những người thiếu nữ một nẻo
mông lung , họ không hay rằng lão già đã đang đi gần về phía họ .

Lão đang ngó họ mà cười , ánh mắt của lão lộ đầy niềm an ủi .

Nhìn họ một lúc khá lâu , lão mới cười ra tiếng :

- Các ngươi có ai bằng lòng đi tán chuyện với lão không nè ?

***

Vầng trăng không biết lên từ bao giờ .

Con đường rộng rãi màu trắng đục dưới ánh trăng vàng vành vạch , con
đường chạy thẳng tắp một chiều .

Loã già đi với Lý Tầm Hoan đi trước song song , Tôn Tiểu Bạch im lặng đi
theo sau đúng tư thế của một đứa bé đi theo người lớn .

Tuy nàng cúi đầu không nói lời nào nhưng trong lòng vui sướng đến độ
muốn la lên cho mọi người cùng biết .

Bởi vì mỗi bận ngẩng đầu lên là bắt gặp ngay người " lý tưởng " của nàng
trước mắt , người đàn ông khả ái dưới con mắt của nàng .

ánh trăng càng về khuya càng sáng tỏ , cái bóng ấm áp nhu hoà phủ lên
thân thể nàng , nàng chợt cảm thấy trời đêm nay không lạnh nữa .

Nàng cảm nghe hạnh phúc ào đến với nàng như mộng ước .

Lão già phà một hơi khói và chậm rãi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.