Đó là một điển hình " mộng tưởng " của những người thiếu nữ một nẻo
mông lung , họ không hay rằng lão già đã đang đi gần về phía họ .
Lão đang ngó họ mà cười , ánh mắt của lão lộ đầy niềm an ủi .
Nhìn họ một lúc khá lâu , lão mới cười ra tiếng :
- Các ngươi có ai bằng lòng đi tán chuyện với lão không nè ?
***
Vầng trăng không biết lên từ bao giờ .
Con đường rộng rãi màu trắng đục dưới ánh trăng vàng vành vạch , con
đường chạy thẳng tắp một chiều .
Loã già đi với Lý Tầm Hoan đi trước song song , Tôn Tiểu Bạch im lặng đi
theo sau đúng tư thế của một đứa bé đi theo người lớn .
Tuy nàng cúi đầu không nói lời nào nhưng trong lòng vui sướng đến độ
muốn la lên cho mọi người cùng biết .
Bởi vì mỗi bận ngẩng đầu lên là bắt gặp ngay người " lý tưởng " của nàng
trước mắt , người đàn ông khả ái dưới con mắt của nàng .
ánh trăng càng về khuya càng sáng tỏ , cái bóng ấm áp nhu hoà phủ lên
thân thể nàng , nàng chợt cảm thấy trời đêm nay không lạnh nữa .
Nàng cảm nghe hạnh phúc ào đến với nàng như mộng ước .
Lão già phà một hơi khói và chậm rãi :