HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 404

Lam Yết Tử nhìn hắn trân trân , môi nàng điểm nhẹ nụ cười ảo não :

- Ai có thể quen được các hạ thì người nào lại không có chuyện ăn năn .
Chỉ tiếc một điều là mười năm trước đây tôi lại không được dịp để quen
cùng các hạ .

Câu nói đó chưa dứt thì nàng đã văng thẳng ra ngoài .

Từ ngoài xa , giọng nàng vang lại :

- Để thây Chí Tôn Bửu lại đó , ta sẽ quay lại an táng . Ta làm việc không
bao giờ cho người khác phải vì mình mà lo lắng .

Câu nói sau cùng chấm dứt thì bóng nàng cũng mất luôn .

Linh Linh cũng khóc rấm rức nhưng bây giờ nàng nín bặt và nụ cười lanh
lảnh :

- Rõ ràng tự mình làm bậy rôi đổ thừa cho người khác , rõ ràng chính mình
là người bất hảo mà lại muốmn tỏ ra là bậc anh hùng , hạng người sao thấy
bắt buồn nôn .

Lý Tầm Hoan khẽ thở dài :

- Thật ra thì cô ta cũng không phải như người mà cô tưởng tượng .

Linh Linh nhếch môi :

- Những hành động của cô ả , Thám Hoa đừng tưởng tôi không biết mà lầm
.

Lý Tầm Hoan nói chầm chậm :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.