HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 407

Lý Tầm Hoan nói :

- Không , tôi sẽ về mà ...

Hắn nói chưa hết câu thì Linh Linh đã khóc ồ lên :

- Có mau thật không ... nói để tôi chờ ... bao giờ ?

Lý Tầm Hoan cười dịu dàng :

- Chỉ mong rằng tôi còn sống và sau này khi gặp được Quách Tung Dương
thì tôi sẽ trở về ngay .

Linh Linh nhảy tưng lên :

- Thám Hoa thật là một con người tốt . Vì Thám Hoa , tôi nhất định cũng sẽ
là một con người tốt . Nhưng ... nhưng Thám Hoa đừng gạt tôi nghe ? Nếu
không thì tôi làm sao học thành con người tốt được .

Trên vai Lý Tầm Hoan vốn đã gánh nặng quá rồi , bây giờ hình như lại cảm
thấy nặng thêm lớp nữa .

Trong đời sống của Linh Linh có tốt hay là xấu đã biến thành trách nhiệm
của hắn mất rồi .

Bây giờ hắn muốn đẩy ra cũng không được nữa mà chính hanứ cũng không
biết phải " đón nhận " nó bằng cách nào .

Hắn chỉ còn biết cười trừ .

Trong đời hắn , hắn đã đón nhận vào tay quía nhiều cô gái ngây thơ .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.