Chén trà bị tiện thật gọn , không một chút bợn miếng rơi ra .
Y như người ta chém vào cục bột .
Tiểu Phi buộc miêng kêu lên :
- Tốt , quá tốt .
Thượng Quan Kim Hồng chậm rãi :
- Quả là thanh kiếm tốt , tuy nhẹ nhưng sắc , tuy mỏng nhưng dẻo , cứng
mà mềm , mềm mà dẻo , ns là thanh kiếm tự tay Cổ Đại Sư nhà luyện kiếm
duy nhất biết pha kim loại rèn riêng cho Kinh Vô Mạng .
Hắn cười cười nhìn Tiểu Phi :
- Kiếm pháp của ngươi phảng phất như kiếm pháp của Kinh Vô Mạng ?
Tiểu Phi nói :
- Có vài điểm giống nhau .
Thượng Quan Kim Hồng nói :
- Tay hắn tuy có độc và dữ nhưng không ổn định và chính xác bằng ngươi ,
vì thế ngươi có thể " đợi " còn hắn không thể , vì thế thanh kiếm này thích
hợp với ngươi hơn .
Tiểu Phi trầm ngâm hỏi lại :
- Đây là thanh kiếm của tôi ?