HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 837

Long Tiêu Vân nói :

- Món cá này thật tươi , xin đại ca hãy dùng một ít .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Lúc đói ta mới ăn , bây giờ không đói .

Và hắn gằn từng tiếng :

- Không đói mà ăn cũng là lãng phí .

Lập tức có nhiều đôi đũa đặt xuống bàn .

Thượng Quan Kim Hồng lướt cặp mắt qua đám thực khách ngồi trơ như
những pho tượng trước mâm cỗ đầy . Cặp mắt của hắn chợt dừng lại một
hán tử trung niên .

Hán tử đặt đôi đũa xuống bàn . Miệng y chợt nhoẻn cười một cái , cười có
vẻ nửa khinh thị nửa mơn trớn .

Thượng Quan Kim Hồng chỉ hán tử , lên tiếng hỏi :

- Các hạ tên gì ?

- Tại họ họ Tây , thị danh là Môn Ngọc .

Thượng Quan Kim Hồng cười ruồi . Nụ cười của hắn như muốn nụ cười
khác . Nhưng trong nụ cười của Thượng Quan Kim Hồng chợt lóe lên sự
tàn độc khi hắn mím môi lại .

Cả sảnh đường im phăng phắc . Mọi con mắt đều đổ dồn về Thượng Quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.