KẺ DỌN RÁC - Trang 166

"Ừm!" Cậu cảnh sát điều tra nhíu mày ra chiều suy nghĩ, rồi đáp: "Câu

hỏi của cô hơi khó trả lời. Nếu tổng hợp các điều tra của chúng tôi thì họ là
người bình thường."

"Câu này có nghĩa gì?"

"Thông thường khi điều tra tính cách hoặc hành xử của một người thì

đại đa số đều cho ra kết quả là người bình thường." Cậu cảnh sát giải thích,
"Nghĩa là có người sẽ đánh giá tốt, có người sẽ đánh giá không tốt. Rất ít
người được đám đông khen nức nở là người tốt toàn diện hoặc phản ánh là
người xấu toàn phần. Con người mà lại! Sống ở trên đời luôn có người gần
gũi với mình hơn, cũng luôn có người xa cách mình hơn."

"Cậu nói có lý!" Tôi cảm thán, "Trách gì có người nói, tuy điều tra và

kỹ thuật hình sự thuộc cùng một bộ môn, nhưng nội dung nghiên cứu lại
khá khác biệt. Chuyên ngành của chúng tôi thuộc khoa học tự nhiên, còn
chuyên ngành điều tra của các cậu lại thuộc khoa học xã hội."

Cậu cảnh sát điều tra nói tiếp: "Ý kiến duy nhất tương đối thống nhất

là tình cảm hai vợ chồng ông lão rất mặn nồng. Bao nhiêu năm lấy nhau mà
chưa ai nhìn thấy hai ông bà cãi nhau. Về điểm này, họ là tấm gương của
mọi người dân trong thôn."

"Điều đó có nghĩa là không có chuyện họ bị sát hại do thù hận về tình

phải không?" Trần Thi Vũ hỏi.

"Bằng ấy tuổi rồi ai còn nghĩ đến chuyện giết nhau vì tình nữa!" Lâm

Đào nói, "Đương nhiên vấn đề cô đưa ra cũng rất hay."

Đại Bảo nói: "Ô! Cũng chưa hẳn đâu nhé! Vụ án lần trước tôi xử lý..."

"Vậy họ có quan hệ mâu thuẫn nào rõ rệt không?" Tôi cố tình xen

ngang để lái câu chuyện của Đại Bảo sang hướng khác, "Đã xác định tính
chất vụ án chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.