KẺ DỌN RÁC - Trang 199

giết người? Thế thì kiếp này chúng ta phải trả nợ gấp trăm gấp ngàn lần rồi
còn gì? Ôi không... Tôi phải chạy đi nôn đã!"

"Anh có say xe bao giờ đâu mà hôm nay nôn gớm thế?" Hàn Lượng

tựa vào thành xe nghịch điện thoại di động, nhìn sang Lâm Đào cười nói,
"Anh đừng đi xa quá! Lông Vũ ở lì trên xe từ đầu đến giờ, chẳng ai chê anh
đâu mà sợ. Anh không cần quá chú ý đến hình ảnh thế! Đi xa quá bị chó sói
cắp đi thì nguy."

"Cậu đang ở trong xe cùng Lông Vũ cơ mà? Xuống đây làm gì? Cô ấy

ở một mình trên xe sẽ sợ đấy!" Tôi nói với Hàn Lượng.

Hàn Lượng nhún vai đứng im tại chỗ.

"Đi đường núi ngoằn ngoèo thế này không muốn say xe cũng phải

say." Đại Bảo bênh vực Lâm Đào, "Khi nãy tôi vừa liên lạc với tổ chuyên
án, nghe họ nói xe của đội cảnh khuyển bám theo sau chúng ta cũng vừa
mới lên núi chưa lâu, mấy chú cảnh khuyển ngồi trong xe nôn vung vãi
khắp nơi. Lâm Đào nhịn đến mức này là giỏi lắm rồi."

Lâm Đào ngồi sụp xuống đất cách chỗ chúng tôi đứng tầm năm mét,

vừa nôn vừa cố sức nói vọng sang: "Đại Bảo, anh đúng là ông nội của tôi!"

Lẽ ra hôm nay là một ngày cuối tuần tươi đẹp. Tháng 8 là Linh Đan

lâm bồn rồi, mẹ vợ tôi là bác sĩ khoa sản, bà nói với tôi rằng Linh Đan
mang thai con trai. Tuy tôi thích con gái hơn nhưng là con trai của dòng họ
độc đinh suốt ba đời, thì vợ mình mang thai con trai cũng không phải tin
xấu. Còn ba tháng nữa là lên chức bố, tôi định bụng cuối tuần này đưa Linh
Đan ra công viên tản bộ, phơi nắng. Tôi nói với cô ấy: "Em phải bổ sung
canxi cho con ngay từ khi còn là thai nhi trong bụng mẹ."

Thậm chí chúng tôi còn chuẩn bị dụng cụ để đi cắm trại dã ngoại.

Nhưng ngay khoảnh khắc tôi kéo khóa ba lô lại thì nghe thấy tiếng chuông
điện thoại. Tôi vô thức rùng mình ba cái và cau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.