KẺ DỌN RÁC - Trang 24

"Chính xác! Như vậy vụ này không thể là vụ tự sát." Đại Bảo đột

nhiên mở to mắt, "Hơn nữa mọi người có phát hiện lưỡi dao gây án rất
mỏng không? Còn chưa đến nửa mi-li-mét cơ đấy!"

"Đúng vậy! Miệng vết thương rất sâu, nhưng độ rách lại không lớn,

điều đó chứng tỏ nhát dao đó rất nhanh, con dao vừa nhỏ lại vừa mỏng."
Trưởng khoa Hồ nói, "Hung thủ dùng một loại hung khí không tiện cho
việc giết người để đi giết người. Kỳ lạ thật đấy!"

Tôi "hừ" một tiếng, nói: "Xem ra hung thủ vô cùng tự tin với khả năng

mình có thể sử dụng con dao đó giết người thành công. Bởi vì hắn hiểu rất
rõ kết cấu cơ thể người."

"Đeo găng tay, bọc giày." Tôi nghĩ rồi nói tiếp, "Điểm then chốt là hắn

có thể tìm chính xác vị trí giải phẫu để hạ một dao chí mạng. Các cậu bảo
liệu hắn có phải một tên đồ tể xóa dấu vết rất giỏi không nhỉ?"

"Anh nói rất có lý!" Đại Bảo nhe răng cười, "Khả năng hung thủ là đồ

tể rất cao, những tay giết lợn thường xuyên phải cắt cổ họng lợn mà."

Tôi nhíu mày nói: "Chúng ta không đủ căn cứ nên tạm thời chưa thể

đưa ra kết luận đó. Nhưng còn một vấn đề nữa, hung thủ làm cách nào để
lặng lẽ tiếp cận nạn nhân, rồi nhân lúc nạn nhân không phòng bị mà thuận
lợi tìm thấy vị trí giải phẫu cần tấn công?"

Đại Bảo phụ họa: "Cổ là vị trí khó xuống tay nhất. Anh bảo, tôi lại gần

sờ cổ anh, anh có cho tôi sờ không?"

"Vả lại lúc đó Tứ "đần" vẫn chưa ngủ." Tôi nói, "Căn cứ vào vị trí vết

máu bắn trên mặt đất có thể thấy khi ấy Tứ "đần" đang ngồi. Nếu có người
tiếp cận mình, chắc chắn anh ta sẽ biết. Thấy một người đeo găng tay, bọc
giày, cầm dao bước đến gần thì dù đần đến đâu chăng nữa cũng phải phản
kháng lại chứ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.