KẺ DỌN RÁC - Trang 271

Thanh Cương. Vì quá hoảng sợ nên cậu ta không trở lại trường mà chạy
theo hướng ngược lại, kết quả sảy chân rơi xuống hầm phòng không và tử
nạn."

Phòng họp thảo luận xôn xao.

Tôi thần người một lát rồi nói: "Chỉ sợ vụ án không đơn giản như

vậy."

Phòng họp vụt yên ắng trở lại, lắng nghe tôi phát biểu tiếp.

Tôi nói: "Có thể cách nghĩ của đội trưởng Niên cũng là cách nghĩ của

đại đa số người, cách nghĩ đó cũng có thể giải thích những nguyên nhân tử
vong khác nhau của hai nạn nhân. Nhưng trong cách nghĩ này còn tồn tại
rất nhiều nghi vấn."

"Hả?" Đội trưởng Niên ngạc nhiên.

Tôi nói tiếp: "Thứ nhất, Ngưu Thanh Cương vẫn còn là cô gái trong

trắng, nên có lẽ không dễ gì cởi y phục trước bạn khác giới ở nơi đồng
không mông quạnh, đúng không?" Làm như thế quá vô lý! Thứ hai, nếu hai
người đang mặn nồng mà bên nữ đã cởi hết y phục, lẽ nào bên nam vẫn còn
nguyên quần áo trên người? Điều này cũng rất vô lý. Thứ ba, Ngưu Thanh
Cương chỉ đi một chiếc giày, tôi có cảm giác cô bé rất hoảng loạn trong quá
trình cởi quần áo, chứ không giống như đang yêu đương với bạn trai. Thứ
tư, nếu Lô Hoa giết Ngưu Thanh Cương, thì hung khí của cậu ta ở đâu?
Thứ năm, thông thường sau khi giết người, dẫu chỉ là ngộ sát thì sau
khoảnh khắc hoảng hốt, phản ứng đầu tiên của hung thủ là chạy trốn đến
nơi mình quen thuộc nhất, làm gì có chuyện lại chạy ngược ra khu vực
hoang vắng không hề quen thuộc?"

Đội trưởng Niên gật đầu ngầm công nhận: "Đúng vậy! Năm điểm anh

phân tích đều rất hợp lý, đặc biệt là vấn đề hung khí, có lẽ đó là con dao
găm lưỡi đơn bản rộng. Chẳng ai mang loại hung khí như vậy khi đi tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.