KẺ DỌN RÁC - Trang 280

Tôi tiếp lời: "Còn một điểm nữa, tuy chưa chắc chắn lắm nhưng rất

đáng để suy xét đến. Các anh có phát hiện trong cả quá trình cướp của,
đánh lộn, hung thủ không hề giẫm lên vườn hoa, ngay cả trong lúc Lô Hoa
chạy trốn đạp nát cả vạt hoa thì hung thủ cũng cố gắng không giẫm lên
mầm hoa trong vườn. Từ đặc trưng tâm lý này, tôi cảm thấy có thể hung thủ
là người địa phương, không những thế gia đình còn làm nghề trồng hoa, bởi
vậy ngay trong tiềm thức đã hình thành ý thức không giẫm lên hoa. Điều
này không chứng tỏ phẩm chất đạo đức của bọn chúng tốt đẹp đến đâu mà
đó chỉ là một loại tiềm thức được giáo dục từ nhỏ. Dẫu đạo đức bại hoại thế
nào, thì tiềm thức vẫn phát huy tác dụng như thường."

Đội trưởng Niên lại gật đầu.

Tôi cười bảo: "Những gì chúng tôi có thể làm được chỉ bấy nhiêu thôi.

Mô hình hàm răng mà chúng tôi làm có thể giúp các anh tiến hành so sánh
và loại trừ các nghi phạm, đó là chứng cứ loại trừ rất quan trọng. Hàm răng
của hung thủ này vô cùng đặc thù nên tôi nghĩ việc so sánh sẽ không khó
khăn lắm đâu."

Từ phòng họp của tổ chuyên án trở về khách sạn, tôi mệt mỏi đến độ

gần kiệt sức, chỉ biết cắm mặt vào gối và đánh một giấc thật say.

Trong giấc mơ, tôi thấy một cô gái mặc áo trắng cầm con dao phẫu

thuật đang chầm chậm tiến về phía mình.

Hôm sau, không rõ có phải vì mọi người đều quá mệt mỏi hay không

mà khi tôi thức giấc đã là mười giờ trưa, nhưng mọi người vẫn chưa tỉnh
dậy. Tôi lấy điện thoại trong hộc tủ ở đầu giường thì thấy tin nhắn của đội
trưởng Niên. Tin nhắn gửi đến lúc tám giờ hai mươi phút sáng nay, nội
dung là: "Vụ án đã được phá giải, đợi anh đến Phòng Cảnh sát để báo cáo."

Tôi nhảy dựng lên gọi mọi người dậy, rồi vội vàng đến văn phòng của

đội trưởng Niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.