KẺ DỌN RÁC - Trang 355

và một vài tờ tiền mệnh giá lớn lẻ tẻ và ít tiền lẻ. Có thể thấy thường ngày
nạn nhân Cát Phàm thường để tất cả tiền bạc mình có vào trong két bảo
hiểm này. Két bảo hiểm chưa hề bị bất kỳ ai động vào.

"Anh bảo liệu có phải hung thủ không mở được két bảo hiểm nên mới

không có dấu vết cướp tài sản chăng?" Đại Bảo biết ý đồ tôi nhìn két bảo
hiểm là vì muốn đưa ra phán đoán bước đầu về tính chất của vụ án nên cậu
ta mới hỏi vậy.

Tôi lắc đầu: "Thứ nhất, cánh tủ đựng két bảo hiểm vẫn đóng bình

thường, tôi cho rằng hung thủ chưa hề chạm vào đó."

"Đợi chút, vậy vì sao chìa khóa lại treo trên cánh tủ?" Đại Bảo thắc

mắc.

"Cậu nghĩ mà xem, nếu nạn nhân cất chìa khóa đi thì mỗi lần khách

thuê phòng cần thanh toán, cô ta lại phải lấy chìa khóa mở tủ, rồi lại mở két
bảo hiểm, như thế thì phiền phức quá. Bên trong đã có két bảo hiểm, mà
phòng lại luôn có người nên bà ta cứ cắm chìa khóa trên cánh tủ, không cần
phải rút ra cất đi." Tôi nói, "Như vậy bà ta chỉ việc ấn mật mã mở két luôn
cho nhanh. Thế mới hợp logic chứ!"

Đại Bảo gật đầu.

Tôi nói tiếp: "Thứ hai, nếu đây là vụ cướp của giết người, vậy thì sau

khi hung thủ giết người xong, dẫu không thể mở được két bảo hiểm, thì lẽ
nào hắn không biết ôm cả chiếc két tẩu thoát sao?"

Nói xong tôi thử luôn. Két bảo hiểm này chỉ nặng hơn hai mươi

kilogram, dù tôi không phải người đô con nhưng cũng có thể chuyển két
bảo hiểm ra khỏi bàn làm việc.

"Tôi thấy quần áo trên người hai nạn nhân rất chỉnh tề." Đại Bảo lật

quần áo của người chết một lát rồi nói tiếp, "Nhất là bộ vest của bà chủ nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.