KẺ DỌN RÁC - Trang 69

một lúc, cậu ta lại bước đến cạnh thi thể, thấy đế giày của thi thể, cậu ta
nói: "Ô, dấu chân thành hàng này là của chính bản thân nạn nhân."

"Không có dấu chân của người khác sao?" Tôi hỏi.

Lâm Đào lắc đầu: "Không! Từ đặc trưng của dấu chân cho thấy chỉ có

một đôi giày, chính là đôi giày mà người chết đang đi."

"Vậy xem gần đây có dấu chân của những người khác không?" Trần

Thi Vũ hỏi.

"Làm thế không có ý nghĩa gì hết! Cô đừng quên đây là đường cái,

trên đường đương nhiên phải có rất nhiều dấu chân với đủ mọi kích cỡ,
hình dạng. Ai dám khẳng định dấu chân nào là dấu chân do hung thủ để
lại?" Lâm Đào thất vọng.

Tôi lần theo dấu chân máu bước đến điểm khởi đầu của dấu chân và

quan sát trên mặt đất. Trên mặt đất có một vết bùn đất cọ sát còn mới, cạnh
đó có một vùng máu lớn. Điểm khởi đầu của dấu chân máu chính là từ đây.
Tôi chỉ vũng máu nói: "Có lẽ nạn nhân bị thương ở đây, sau đó bước dần
đến hiện trường trung tâm, ngã xuống và tử vong."

"Bị bắn mà còn đi được dài thế sao?" Trần Thi Vũ hỏi.

Đại Bảo cướp lời: "Lông Vũ, tại cô chưa hiểu đấy thôi. Đầu tiên,

chúng ta không biết vị trí vết thương chí mạng của nạn nhân nằm ở đâu và
vết thương chí mạng đó có nghiêm trọng hay không. Tiếp đó, chỉ xét riêng
khả năng hành vi sau khi dính vết thương chí mạng thì mỗi cá nhân đã có
sự khác biệt rất lớn. Thông thường khi bị một nhát dao đâm vào tim, đa số
trường hợp tim sẽ ngừng đập, rồi tử vong ngay sau đó, nhưng cũng có
người sau khi bị dao đâm vào tim sẽ chạy điên cuồng một trăm mét rồi mới
ngã vật xuống đất và tử vong. Từ dấu vết để lại có thể thấy nạn nhân bị
thương ở đây, nhưng vẫn tiếp tục đi được ngoài chục mét mới chết là
chuyện rất bình thường."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.