KẾ LÃO BÀ - Trang 483

Trạch Lãn bế tiểu màn thầu lên nhéo nhéo cái má tròn, chuyển sang

cho ông thông gia. Tuy không nói ra nhưng hai người đều ngầm ước định
mỗi người ôm thằng bé một lúc rồi gửi lại cho người kia. Đến tuổi này rồi,
bọn họ không ai muốn phải tranh giành chuyện cỏn con này cả.

Tiểu màn thầu mũm mĩm ở trong lòng "ông ngoại" há miệng cười hì

hì, thích thú nghịch ngợm món đồ chơi nhỏ bằng cao su trên tay. Nhìn
thằng bé, Ninh Viễn không tránh được có chút chạnh lòng, trong tâm nhủ
thầm "Giá như nó thừa hưởng một chút gen của Ninh Dương có phải tốt
hơn không?" Có nghĩ thế thì đâu có thay đổi được gì, ông đành bấm bụng
đặt hi vọng vào đứa sau... (

😂)

Không khí nhất lượt rộ lên khi đại thiếu gia của Trạch gia bước vào.

Cậu nhanh nhẹn đi đến chỗ ông bà, lễ phép cúi chào. Thân hình cao lớn
cùng dáng vẻ xán lạn của Trạch Nghi khiến Trạch Lãn hãnh diện không ít,
vui vẻ xoa đầu cậu khích lệ. Trạch Nghi xin phép ông thông gia đỡ lấy tiểu
màn thầu vào lòng mình, hôn hai nhát lên má của thằng bé. Tiểu màn thầu
thấy anh trai vội vã ôm chặt lấy cổ cậu a a mừng rỡ, đôi mắt sáng lên như
đèn pha ô tô, miệng cười thiếu chút nữa là ngoác lên đến tận mang tai. Vì
biểu tình đáng yêu của nó, Trạch Nghi sủng nịnh ôm bé cưng trong ngực,
chơi đùa với nó chẳng biết mệt mỏi, tranh thủ hôn lên má cục cưng thật
nhiều..

Thời gian chờ đợi có chút lâu nên mọi người đều sốt ruột. Tiếng rì rầm

bắt đầu nổi lên, vẻ lo lắng cũng dần hiện lên trên gương mặt của hai bên gia
đình.

Trạch Nghi một tay ôm tiểu màn thầu, tay kia cầm điện thoại nhắn gọi

liên tục, rốt cuộc vẫn không liên lạc được gì, trong ruột râm ran một mảng.
Ngay đến Trạch Lãn ngày thường mặt lạnh như tiền cũng không giấu nổi
khẩn trương, chân mày nhíu lại vạch ra một đường hắc tuyến sâu hoắm.
Trạch Phu Nhân ngồi bên lo lắng đến run cả người, bàn tay nắm lấy tay bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.