KẾ LÃO BÀ - Trang 499

"Reng..reng"

Điện thoại trong túi quần của cậu vang, Ninh Dương phải đi đến bên

kia mới lấy được nó, di chuyển không tránh được có chút khó khăn. Giọng
nam trầm ấm quen thuộc truyền đến, giống như dòng nước ấm chảy tràn
vào trong tim.

-Bảo bối thích quà tôi tặng không?

-Ân..Rất thích..-Ninh Dương nhỏ giọng nói vào điện thoại, trong thanh

âm vẫn có gì đó ngại ngùng.

Tiếng cười hào sảng của Trạch Vũ đột nhiên vang lên, kèm theo đó là

tiếng chụt rõ to làm người khác phải đỏ mặt. Trong ống nghe lại truyền đi
thanh âm phấn khích của y..

-Mau ra ngoài đi, tiến lên phía trước kéo rèm ngủ ra nhé!

Theo như lời y, Ninh Dương xách váy đi đến kéo tấm rèm, chính là

không nghĩ đến sau đó lại là cả chiếc cửa kéo bằng kính trong suốt, theo
cảm biến tự động từ từ mở ra. Thu vào mắt cậu là biển đêm huyền diệu,
vầng trăng treo lơ lửng trên tầng không tản ra ánh sáng nhu hoà. Trên bãi
cát óng ánh bày hàng trăm cây đèn bé xíu, trải dài thành lối đi giống như lễ
đường thành hôn. Cậu hào hứng bước xuống nền cát mịn với đôi chân trần,
cảm nhận những hạt cát lành lạnh cọ cọ vào ngón chân, khoé miệng nhấc
cao lên đầy rạng rỡ. Bước dọc theo lối đi được bày sẵn, cậu tiến đến gần
bãi biển hơn, mỗi bước đi lại khiến cho những cây đèn trước mặt bật sáng,
soi tỏ đường đi cho cậu. Trăng sáng vằng vặc, làm lộ ra một chiếc cổng
bằng hoa cỡ đại bên cạnh một chiếc màn chiếu phim, dưới nền cát xung
quanh bày đầy hoa hồng xanh, kết nên một hình trái tim khổng lồ đầy lãng
mạn.

Ninh Dương dừng lại nơi trung tâm của vòng hoa, ngó quanh quất

nhưng không hề thấy bóng dáng của y. Cậu đang định cất tiếng gọi thì đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.