KẾ LÃO BÀ - Trang 557

thân mình, Ninh Dương chợt thấy có không ít điểm tương đồng, bất giác
bật lên ý cười trong ổ bụng.

-Trạch Vũ.. Sắc lang.. Ba tiểu màn thầu..

Cậu không ngừng lặp lại những cụm từ xưng hô ấy, kể cả "ba tiểu màn

thầu", cái tên mà từ lâu lắm rồi, cậu không hề gọi lại...Nam nhân bên cạnh
vô cùng hài lòng, vừa hôn vừa bắt chước giọng của cậu nói lại những lời
đó, trong thanh âm hoà lẫn không ít nghẹn ngào.

Ninh Dương đắm chìm trong hương vị ngọt ngào trên đầu lưỡi, bất tri

bất giác nhớ nhung những ngày tháng đã qua..Cậu đã đi qua thanh xuân
thật bình yên, thật hạnh phúc...giờ đây cảm nhận được dấu vết của tháng
năm trên người mình, có những điều bất chợt nhận ra lúc này, có những đạo
lí dần dần giác ngộ...Ninh Dương thư thả dựa vào người cậu yêu nhất,
muốn nghĩ đến tương lai của hai người, nhưng rồi lại chủ động gạt bỏ đi ý
nghĩ ấy.

Bên người này, tương lai như thế nào.. không còn quan trọng nữa...

Ninh Dương nhắm mắt lại, ở trong vòng tay có nhịp tim đập mạnh mẽ

ấy, cong môi nở một nụ cười mãn nguyện....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.