KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 150

“Vẫn còn có thể thấp hơn mà, Melissa. Tôi sẽ phủ nhận, sự thật này rồi sẽ
làm cô bẽ mặt giữa thanh thiên bạch nhật”.
Cô xoay người tìm nắm cửa.
“Đợi đã”, Scanlon nói, giọng anh tự nhiên dịu xuống. “Có lẽ chúng ta có
thể đi đến một thoả thuận”.
“Anh đang nghĩ gì trong đầu?”.
“Cô có thể cho tôi được bao lâu?”
“Mười phút”.
“Hai mươi phút đi”, Scanlon nói.
“Mười lăm vậy”.
Scanlon gật đầu đồng ý. Stewart nhìn đồng hồ.
“Nếu điện thoại ở chỗ tôi không reo lên trong 15 phút chết tiệt nữa”, cô nói.
“Tôi sẽ tiến ra ngoài và cho cả thế giới biết ai đang giữ Elizabeth Halton”.
Tổng thống ngồi cạnh bàn khi Nicholas Scanlon tiến vào phòng Bầu Dục ba
phút sau, theo sau là Trưởng ban tham mưu Nhà Trắng, William Burns, và
Cố vấn an ninh quốc gia, Cyrus Mansfiele.
“Sau mặt mày ủ rũ thế, thưa quý vị?”, Tổng thống hỏi.
“Đã có sự rò rỉ, thưa Tổng thống”, Scanlon nói. “NBC biết ai đang giữ
Elizabeth Halton”.
Tổng thống nhắm nghiền mắt bực bội. Trong hơn một tuần qua, ông đã thể
hiện đúng mực, cố gắng cho công chúng thấy được thái độ bình tĩnh trước
số phận con gái bạn mình và đồng thời nói rõ với bọn khủng bố rằng chúng
không thể nào làm lung lay được người đàn ông quyền lực nhất hành tinh
này. Chỉ những người thân cận nhất với Tổng thống mới biết được ảnh
hưởng về thể chất và tinh thần của vụ bắt cóc đối với ông.
“Anh có đề xuất gì, Nick?”
“Phải nắm bò bằng sừng, thưa ngài. Tôi cho rằng đất nước và cả thế giới
muốn nghe được tin này từ chính ngài hơn là nghe từ Melissa Stewart”.
“Thế chúng ta có bao nhiêu thời gian trước khi cô ta lên sóng với cái tin
đó?”.
Scanlon nhìn đồng hồ. “Chín phút thưa ngài”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.