KẾ SÁCH THEO ĐUỔI PHU QUÂN SAU KHI SỐNG LẠI - Trang 140

xấu hổ, nên mới từ chối trước mặt mình. Bà không cho là đúng nói với tôn
nữ.

Lâm Thư nghe vậy, kinh sợ, vội vàng xua tay nói: "Tổ mẫu, ngài đừng

như vậy! Nếu như huynh ấy có ý với con, tự nhiên sẽ đến cửa cầu hôn.
Nhưng nếu vô ý, chúng ta gấp gáp gả đi sẽ khiến người ta nhìn Lâm gia
chúng ta thế nào ạ! Tổ mẫu, ngài đừng quá quan tâm, còn hai năm nữa con
mới đến tuổi cập kê, không nên nóng vội. Ngược lại là Lâm Thiến, tỷ ta và
Tô di nương vì chuyện hôn sự bất thành với phủ Mục Hầu, nên đã tính kế
hại con. Năm nay Lâm Thiến mười sáu rồi, cũng nên làm mai thôi."

"Làm mai? Hừ, ta và nương con vốn định đợi đến tháng sau trong

cung tổ chức tiệc trung thu, sẽ đưa nó đi kết giao. Không ngờ hai mẫu tử đó
chờ không kịp, tâm tư còn ác độc đến thế. Nếu bọn nó đã muốn gả, đợi tra
rõ mọi chuyện, ta liền cho bọn chúng toại nguyện, gả Lâm Thiến cho một
người tốt!" Lâm lão phu nhân cắn từng chữ, trong lời nói nồng nặc sát khí.

Sau khi nghe xong, trong lòng Lâm Thư rất hài lòng, liền phụ họa:

"Ừm, nên chọn cho Lâm Thiến một người tốt, nếu không, không biết hai
mẫu tử đó có thể làm gì nữa."

"Bọn chúng dám! Có lão thân ở đây, ai cũng đừng nghĩ tác quái ở phủ

Định Quốc công!" Lâm lão phu nhân lạnh mặt, tức giận nói.

"Tổ mẫu uy vũ khí phách!" Lâm Thư cười hì hì khen.

Nghe vậy, vẻ tức giận trên mặt bà lập tức tan thành mây khói, vươn

tay cưng chìu bóp mũi ngọc của nàng, nói: "Cái con bé này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.