KẺ SỐNG SÓT - Trang 182

49

Đ

êm đến, trời thu chuyển lạnh. Gió lạnh thổi đến từ phía tây và bầu trời

chuyển sang một thứ màu nhờ nhợ của giấy dán tường; những đám mây
tầng trông sần sùi, trĩu nặng, như thể đang phải gồng mình vác theo một thứ
gì đó vậy.

Khi ánh sáng mặt trời biến mất, cả khu vực công viên quốc gia như

chẳng còn chút sắc màu nào nữa. Ở khắp mọi nơi, Ajax chỉ còn nhìn thấy
một thứ màu nâu xỉn, màu của bùn đất, của một thế giới đang chết dần.
Không khí ẩm ướt thấm qua bộ cảnh phục của anh, cho đến khi anh cảm
thấy chúng như đang ăn mòn vào tận xương cốt của mình.

Anh đang đứng dưới gốc của một cây sồi lớn, cách nơi chiếc khinh khí

cầu kia rơi khoảng chừng ba mươi mét. Vài phút trước, một sĩ quan cảnh
sát đã trèo lên cây và biến mất trong những tầng lá rậm. Bên cạnh thân cây,
một thành viên khác của đội đặc nhiệm chuyên phụ trách các công việc liên
quan đến leo trèo khi cần thiết đã sắp xếp dây buộc an toàn cho người đồng
đội của anh ta. Cách đó vài trăm mét, một đội khác mặc bộ đồ chống thấm
đang tìm kiếm xung quanh khu vực đầm lầy.

“Mỗi lần có ai đó nhảy hoặc bị ngã ra ngoài, chiếc khinh khí cầu đó sẽ

lại vọt lên cao.” Một sĩ quan trong đội đặc nhiệm nói. “Người đàn ông tên
Richard đó đã giải thích cho tôi biết vào ngày hôm qua. Những người còn
lại hẳn đã cảm thấy nó như sẽ không bao giờ dừng lại.”

Đã quá bảy giờ sáng từ rất lâu rồi nhưng mọi nỗ lực trong công việc

tìm kiếm nghiệt ngã này của họ đã hoàn toàn thất bại. Lúc này đám đông đã
bắt đầu vây quanh khu vực tìm kiếm. Họ chủ yếu là giới truyền thông; cũng
có cả những người dân tò mò đến quan sát; lác đác vài người tới xem,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.