KẺ SỐNG SÓT - Trang 184

“gần như tất cả mọi thứ” giờ đã chẳng còn chút hy vọng nào nữa. Có khác
gì cú giáng cuối cùng xuống đầu họ.

Sau khi báo cho đội đặc nhiệm tạm thời chậm lại khoảng vài phút, để

có thể chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, đồng thời cũng là để trì hoãn việc đưa thi
thể xuống mặt đất trong chốc lát, Ajax liền tiến về phía đám đông đang đợi
bên ngoài. Cặp vợ chồng già ấy đang đứng gần người đàn ông với mái tóc
tối màu đội chiếc mũ phớt.

“Eileen, Tom, mời hai bác đi theo tôi.” Ajax gọi cặp vợ chồng già tách

ra khỏi đám đông. “Chúng tôi sẽ tìm nơi nào đó để hai bác có thể ngồi nghỉ
một chút.”

Họ sẵn lòng đi cùng anh, Eileen lảo đảo bước đi trên bãi cỏ trong đôi

giày không mấy dễ chịu, nhưng bà lại chẳng có cách nào giữ được bình tĩnh
nữa khi họ đã rời khỏi khu vực nghe ngóng của giới truyền thông. “Có tin
tức gì không? Họ có tìm thấy Poppy không?” Ngay lập tức, những câu hỏi
của bà đã thu hút hàng loạt các ánh nhìn ập đến.

“Các vị có phải là ông bà của Poppy Carlton không ạ? Hai người vẫn

hy vọng rằng cô bé vẫn còn sống sót chứ?”

“Ajax, có thật là vẫn còn người sống sót phải không? Tức là anh đã cử

người đi tìm kiếm con bé chứ?”

Vòng một cánh tay giữ chặt lấy vai của Eileen, Ajax quay người lại.

“Các bạn, chúng tôi sẽ tổ chức một cuộc họp báo vào lúc mười giờ.”

“Là chỗ này phải không?” Tom, ông của Poppy Carlton, hỏi. “Đây có

phải là nơi mà chiếc khinh khí cầu đó rơi xuống? Sao tôi chẳng nhìn thấy gì
cả.”

“Nó rơi xuống ở cách đây khoảng ba mươi mét về phía đó.” Ajax chỉ.

“Chiếc khinh khí cầu đã mắc lại gần những ngọn cây trông như một món
đồ vừa mới giặt bị gió thổi bay. Nó đã được thu lại vào chiều tối hôm qua
và mang đi cùng với giỏ hành khách để điều tra. “Chúng tôi đã tìm thấy
Helen và Harry ở đó. Cả Nathan nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.