KẺ SỐNG SÓT - Trang 247

“Nghe có vẻ đáng sợ.”
Bà liếc ánh mắt sắc lẹm nhìn anh. “Cuộc sống của một người thuộc

dòng tu Thiên Chúa giáo không phải tất cả đều khoác trên người mình
chiếc áo choàng đen, cầu nguyện dưới ánh nến đâu, cậu thanh tra ạ. Đó là
một cuộc sống gắn liền với những kỷ luật nghiêm ngặt, không bao giờ
ngừng. Rất ít khi có thể phá vỡ nó được. Ta chưa bao giờ tin rằng xơ Maria
Magdalena có thể sống như vậy. Thế nhưng…” Bà khẽ nhún đôi vai của
mình dưới lớp áo choàng.

“Nhưng cô ấy vẫn ở lại.”
Điện thoại reo. Là Stacey gọi. Anh tấp xe vào lề, nói tiếng xin lỗi với

mẹ Hildegard rồi bước ra khỏi xe. Trong khi lắng nghe cuộc điện thoại mà
cô sĩ quan cảnh sát kia gọi đến, anh vẫn quan sát vị nữ tu già đang ngồi bất
động bên ghế phụ trong xe.

“Cảm ơn, Stace.” Anh nói, rồi lên xe. “Có thể tôi có một vài tin tốt

cho Mẹ đây, Mẹ Hildegard.”

Bà quay sang nhìn anh. “Tin gì?”
“Chúng tôi đã nhận được tin có người nhìn thấy Jessica ở Belford sáng

nay. Tôi không nói gì cho mẹ biết trước đó là vì chúng tôi vẫn chưa chắc
chắn sẽ tìm được cô ấy và tôi cũng không muốn khiến mẹ hy vọng rồi lại
phải thất vọng. Tuy nhiên, lúc này hình như đã có tin tức khác được đưa tới
từ Wooler ngày hôm qua. Và có một nhóm người hành hương từ
Buckinghamshire khá chắc chắn rằng họ đã cùng đồng hành với cô ấy trên
con đường mòn hành hương St Cuthbert.”

Gương mặt vị nữ tu già thay đổi. “Jessica còn sống ư? Chắc chắn còn

sống?”

“Có vẻ đúng là vậy. Không chỉ còn sống mà hình như cô ấy đang

hướng về tu viện. Chúng ta hãy cùng trở về và xem cô ấy có xuất hiện
không, được chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.