cháy sém đều đã được dọn sạch, nhưng họ vẫn cứ nhìn chằm chằm vào nơi
mà nữ tu “sát thủ” đã bắt đầu vụ giết chóc của cô ta.
Isabel tìm được một tảng đá lớn và đỗ xe ở đó, cầu mong hoàng hôn
nhanh đến và cơn mưa tạnh dần. Xơ Serapis đã cho cô mượn cái ống nhòm
mà các nữ tu vẫn thường hay sử dụng để tìm kiếm những con công đi lạc.
Cô hướng ống nhòm lên những lùm cây, cố gắng xác định nơi mình đã ngã
xuống, làm gãy những nhánh sồi lớn. Một lần, cô đã hướng ống nhòm nhìn
về phía những người đang đứng quanh nơi đó, e sợ sẽ nhìn thấy một người
đàn ông có mái tóc quăn dài, đội chiếc mũ phớt bằng da. Cô sợ rằng bằng
cách nào đó, Patrick Faa sẽ biết được kế hoạch của cô, như những gì mà gã
đã biết rõ trong suốt ba ngày qua, và sẽ xuất hiện ở đây, đợi sẵn.
Gã không có đây. Chỉ có một nhóm bốn người đứng ở đó, quan sát
khoảng hơn mười lăm phút rồi rời đi. Nửa tiếng sau, lại có thêm một nhóm
khác đến. Họ ở đó khoảng năm phút nhưng chỉ chụp rất nhiều tấm ảnh mà
thôi. Khoảng lúc sáu giờ có thêm một chiếc xe cảnh sát khác đến, chỉ có
duy nhất một sĩ quan cảnh sát ngồi trước vô lăng. Các sĩ quan cảnh sát trực
ca đứng nói chuyện với anh ta trong khoảng vài phút trước khi chui vào xe
riêng của họ và rời khỏi.
Chỉ có một người gác đêm ở đây.
Trời tối dần. Không còn ai khác đến nơi này nữa. Viên sĩ quan cảnh
sát vẫn tiếp tục quan sát trong một khoảng thời gian. Anh ta để động cơ xe
chạy và bật đèn trong xe. Đến khoảng bảy giờ tối, anh ta tắt động cơ và
chiếc xe cứ thế chìm vào trong bóng tối. Đến bảy giờ ba mươi phút, cô
không còn nhìn thấy gương mặt anh ta xuất hiện ở ghế lái nữa. Đến tám
giờ, cô mạo hiểm di chuyển.
Cô đi đường vòng, men theo một bức tường đá, khi bước đến lùm cây,
cô không còn nhìn thấy chiếc xe cảnh sát nữa. Mặc dù vậy, cô vẫn rón rén
tiến về phía trước, nấp dưới những bóng cây, chờ đợi những tiếng rít,
những tiếng cú, những âm thanh của màn đêm sẽ che lấp bất cứ âm thanh
nào mà cô có thể tạo ra.